Links - Liên kết dến các trang Website. Blogspot, fb, chuyên trang thơ THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

23 tháng 3, 2013

** Đoạn giữa phần kết - đến câu thứ 3.000 bài NGẪM


(Là đoạn giữa phần kết - đến câu thứ 3.000 bài NGẪM - Đại Trường thiên thi Kim cổ  3.300 câu của  THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN), 

Tác giả đăng ra đây tham khảo bạn bè bằng hữu…


... ...
Cái hợp lý có cơ tồn tại
Cái dư thừa bị thải ra ngay
Muốn còn sống đến mai sau
Phải tự hoàn thiện mau mau thì vừa

Con cá muốn lặn bơi trong nước
Phải mọc vây chèo quạt vẫy đuôi
Rắn không chân chỉ thể trườn
Chim bay nhờ cánh, lươn luồn nhờ trơn

Tất cả đã gần như hoàn thiện
Cái không cần sẽ biến mất đi
Loài người cũng có chút đuôi
Nhưng là dấu vết mà thôi – chẳng cần

Nếu cứ nhảy như đàn chuột túi
Thì đuôi người sẽ mãi to ra
Đó là quy luật sinh tồn
Muốn tồn thì phải biến mình hợp hơn

Muôn loài đã kết thành một chuỗi
Con này ăn thịt các con kia
Con kia lại xử con kìa..
Tạo thành vòng xoắn quay đều vạn năm

Lá rụng xuống mục mùn thành đất
Nuôi cây con mới mọc lớn lên
Thú già nuôi lũ kền kền
Cào cào châu chấu nuôi chim nuôi gà

Gà đến lượt nuôi người, chồn, cáo..
Người nuôi cây nuôi cả.. bọ hung
Nuôi nhau, nuôi đến tận cùng
Đó là vòng xoắn sinh tồn thiên thu…

Cổ nhân nói nhiều câu thâm hậu
Hiểu đất trời vần vũ lưu niên
Am tường địa lý thiên văn
Đến mức làm lịch vạn năm xoay vần

Người xưa biết mặt trăng tròn khuyết
Làm triều dâng con nước lớn ròng
Âm dương liền với ngũ hành
Điều hòa nóng lạnh thu đông xuân hè

Nhưng tiền bối có khi cũng bí
Nghĩ trời tròn úp xuống đất vuông
Cứ như là cái lồng bàn
Chụp lên mọi thứ là sàng thức ăn..

Nói để thấy thời mông muội cũ
Khi tầm nhìn chỉ cỡ muống lang
Đòi chi xa rộng thênh thang
Hậu nhân: hay giữ, dở sàng gạt đi

Muôn loài thế, loài người cũng thế
Thanh lọc nòi giống để tồn sinh
Sống trong cái chuỗi thức ăn
Trắng đen cần phải phân minh rõ ràng

Không thể cứ lèm nhèm lẫn lộn
Đất hóa bùn, bùn hóa nước trong
Đời cần lắng lọc dưới trên
Nặng thì xuống đáy, nhẹ lên đầu sàng

Đã trong chuỗi thức ăn như thế
Ăn là ăn cả thịt lẫn xương
Nghe ra tàn nhẫn phũ phàng
Nhưng là phải thế mới tròn trước sau

Chuyện đời chẳng phải đùa với lửa
Đã nói lời trao gởi cho nhau
Bao nhiêu tâm huyết dồn dày
Đâu là rơm lửa buổi, ngày, phút, giây

Rời nòng súng, đạn bay bay thẳng
Tên rời cung, tên chẳng lượn cong
Đạn tên đâu biết lòng vòng
Nhắc nhân thế chớ sống không ra người

Với những kẻ đầu dơi mình chuột
Vô ơn và tráo trở bất nhân
Thì đời sẽ chẳng được yên
Người không thèm xử cũng lên.. nại hà

Rồi những loại đàn bà nông cạn
Hiểu chuyện đời chẳng chạm đến đâu
Nhẫn tâm, bội bạc, cợt đùa
Thay lòng đổi dạ thì đời tối thui

Một câu đã đi qua cửa miệng
Vốn đã là “tứ mã nan truy”
Đâu còn là thứ đùa chơi
Sáng không chiều có khuya thời chênh chao

Ai cũng có lịch đời thời vận
Đã quyết lòng vào chuyện huyết tâm
Nếu ai đùa cợt thì đừng
Chớ chơi thuốc súng – nổ bùm là xong

Đứng nơi này mà trông núi nọ
Thấy bên kia xanh cỏ đỏ hoa
Tưởng rằng sà đến thơm tho
Biết đâu chẳng được hay ho bằng này..

Cái quan trọng: đã thay lòng dạ
Phụ rẫy người dành cả tình thâm
Đã rằng: bội bạc nhẫn tâm
Về sau, hậu vận sẽ không ra gì

Xem ra chuyện làm người thật khó
Xuất thân, cần thấm cốt gia phong
Thiếu niên học ở nhà trường
Rút từ cuộc sống muôn trùng cái hay

Từ đó sẽ vơi đầy tay nải
Vốn làm người xử thế đối nhân
Trường đời vấp váp trầm thăng
Khôn lên, dày dạn, trưởng thành, uyên thâm

Nếu sống mãi không khôn lên được
Xác to rồi óc vẫn trẻ con
Thì dù ai gọi bằng ông
Thực ra cũng chỉ là thằng mà thôi

Người thông thái sức dồn lên não
Kẻ bình thường sao hiểu vĩ nhân
Tưởng là họ cũng như mình
Nhất là trong mảng ái tình, yêu thương

Vĩ nhân khác dân đen nhiều thứ
Anh lệch em cả mấy chục năm
Nhưng rất tương hợp tâm hồn
Dây văn dây vũ nhạc đàn giao thoa

Người nổi tiếng thường là thành đạt
Vạn triệu người mong được thân quen
Giai nhân ước kết nhân duyên
(những ai trọng mảng tinh thần tài năng)

Là phái yếu đa phần ích kỷ
Bên Vĩ nhân thường cứ than van
Sao chàng không cả của em
Người trong thiên hạ lấn chen quá chừng

Nhưng hơn hết thỏa cơn khao khát
May hơn đời mới được bên anh
Hào quang tỏa sang lung linh
Học nhiều điều tốt mông mênh cao vời

Họ nhỏ bé trước người ao ước
Họ tự hào sánh bước đường mây
Giai nhân nâng túi mày ngài
Xứng đôi đi giữa đất trời bao la

Lịch sử vẫn tôn vinh hào kiệt
Đổi vận thời thế cuộc tầm tay
Cho dân nước khỏi đắng cay
Khắp nơi cuộc sống thới lai thái bình

Những người có công trình sáng tạo
Vun bồi cho sông núi tươi xanh
Hay người thơ phú văn chương
Cho đời thấm đẫm nhân văn ân tình

Hay cả những vô danh tiểu tốt
Những chiến binh lao giữa sa trường
Góp phần xương máu của mình
Cho quê hương được thái bình ổn yên

Tất thảy (cả vĩ nhân tới lính)
Có tuổi tên hay chỉ vô danh
Cũng đều đáng được tôn vinh
Lịch sử ghi lại rành rành mai sau

Rất ít thấy lái buôn giàu có
Được người đời nể phục chân tâm
Chết đi - giàu nhất nghĩa trang
Có là chi, cũng bạc tiền mà thôi

Nói thế để nhắc lời kim cổ
Sống trên đời ăn ở cho cân
Vật chất nằm giữa tinh thần
Sống cho ý nghĩa trăm năm cuộc đời

Chẳng chi hết lỗ lời hơn thiệt
Cao thấp gì quyền bính mà lao
Chỉ là những thứ phù du
Tiền quyền mà vị thằng cu thì tàn

Tiền mà góp vào xây dưng nước
Nước mạnh giàu thì phải nhiều tiền
Nhưng tiền trong túi sói lang
Thì thiên hạ khổ trăm đàng tiền ơi

Tiền lo lót tìm nơi bở béo
Tiền mua quan bán tước ban đêm
Tiền dắt cả loại ngông cuồng
Gàn gàn dở dở thành quan trị người

Tiền biến kẻ vô danh – gián kiến
Thành nổi cồn nổi tiếng sủi tăm
Tiền đưa Thằng biến ra Ông
Tiên cho Ông xuống làm thằng như chơi

Tiền nhuộm cả sự đời đen trắng
Tiền biến mùi khắm lặm thành thơm
Biến già thành trẻ tráng niên
Gái hư hóa nữ thục hiền đoan trang

Tiền thật đúng là tiên là phật
Là vạn năng mất được cũng tiền
Biến người thành quỷ một đêm
Lương tâm sứt mẻ xói mòn còn đâu

Thôi không nói chuyện tiền bạc nữa
Trên nói rồi, đây chỉ nhắc thêm
Sa đà nên mải vung lên
Thành ra đoạn nói về tiền… dài ra

Cám ơn lắm: bài thơ cụ Khuất
Một lời than dài suốt ngàn năm
Nỗi sầu của bậc cao nhân
Nao lòng hậu bối thế gian kiếp người

Kim tự tháp nhạo cười mưa nắng
Thơ Khuất Nguyên cũng chẳng thua chi
Ngày càng lan tỏa giữa đời
Những lời oán than những lời chông gai

Mãi cho đến gần đây mấy kẻ
Dám chửi vua đang giữ ngai vàng
Thường thì xu nịnh tâng khen
Yên thân kiếm chút lợi quyền huyênh hoang

Đó – khác biệt khuất Nguyên là đó
Nhân cách ngời sáng tỏ sao khuê
Nói câu lừng cả muôn đời:
“Đời say ta tỉnh, đời đục ta trong..” 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nếu muốn, bạn dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]