Links - Liên kết dến các trang Website. Blogspot, fb, chuyên trang thơ THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

14 tháng 12, 2008

QUY NHƠN

QUY NHƠN

“Quy Nhơn”: Trở lại làm người
Về nơi nhân nghĩa, về nơi chung tình
Thời gian xóa vết bụi trần
Có còn em, bóng bên thềm năm xưa?
Nhớ người, viết mấy câu thơ
Cũng là như để đền bồi duyên nhau!
Đời lãng tử, nợ thi ca
Đây: Hàn mặc Tử bỏ nhà phong sương
Và kia Xuân Diệu với xuân
(Làm ta chợt nhớ mấy vần ông trao
thời sinh viên) vốn xuân trào:
Hãy luôn sống đúng là người trần gian..

Thi yên Đình Nguyên

** BỮA TIỆC CUỐI CÙNG



BỮA TIỆC CUỐI CÙNG

Tiệc đêm, có rượu có trà
Có đàn ang, có đàn bà - hai bên
Bên này là một giai nhân
Bên kia, giông giống một chàng.. mã choai(!)
Cũng mời cụng chén chạm chai
Cười cười nói nói như hồi yến oanh
Một thời mật rót lời êm
Ả nghe cứ tưởng đúng anh của nàng
Một phần cũng tại trường con
(Trông qua pháo mã đùng đoàng chẳng chơi)
Đi lâu mới biết đường dài
Chơi lâu mới biết được loài kiến thâm
Ê chề thân thể nức hương
Chè lam cẩu xực, cá hường vứt miu
Lỡ làng bồng bột duyên trao
Cắn răng nhìn phía tương lai mịt mờ
Nhưng nào vàng đá mấy ưa
Coi như sỏi cuội sông quê bãi bồi
Lài thơm cưỡi bụng trâu cày
Lắt lay phận mỏng đợi ngày thới lai
Ngựa choai chổng tỷ mò dai
Tưởng đâu cứ thế cả đời nhâm nhi
Kiến bò miệng chén đã chi
Đến ngày dự tiệc lì bì mơ sâu
Mơ lài bén dớp đồ trâu
Tội thay, trâu chỉ một câu: lôi cày
Biết đâu biển rộng sông dài
Bò dê bay được lên trời - ô hay!
Tiệc nào là tiệc ly bôi
Tiệc nào chấm dứt giấc dài u mê
Lố rồi, cẩu pín lù kia
Được ban yến tiệc thì mê đừ người
CUỐI CÙNG…
Không có nữa đâu!
Ráng húp hết cặn.. kẻo rồi lại mơ!
Mặt trông mặt tội mặt khờ
Phận thân khuyển mã mà chòi mâm son
Sắc hồng từ những cánh sen
Rủ ban ân huệ một lần cuối câu
Súng nào súng nổ liên châu
Chỉ là một phát thưởng đời dê may
Một lần nhớ cả đời sau
Ra đồng gặm cỏ, lên đồi lá lăng
Miền dê, dê cứ tung tăng...

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

7 tháng 12, 2008

RÚC

RÚC
Tầm mật, ong rúc nhụy hoa
Muốn hương, bướm rúc sâu vào chốn hương
Phong tình, rúc xứ vấn vương
Tìm quên, kiếm quán phấn son, rúc tràn
Ai thích rúc chốn nồng nàn
Ai thích rúc chỗ lồng đan… ngắn dài
Trời đem ai rúc vào vào ai
Bình yên, thích rúc bờ vai thơm tình
Ngón tay thích rúc rừng đen
Nhân duyên, rúc tổ ấm êm vạn đời



17 tháng 11, 2008

NHỊP CẦU NHÂN THẾ

NHỊP CẦU NHÂN THẾ

Nối tình bằng chiếc môi hôn
nối đời bằng mối nhân duyên cõi trần
Tình yêu từ nụ hoa hồng
thỏi son mòn cạn cho nồng màu môi
Én về trong nắng xuân tươi
Nối tình bởi một... nhịp cầu ngàn năm




12 tháng 11, 2008

GIÓ

GIÓ
GIÓ ĐƯA HƯƠNG TỎA KHẮP TRỜI
NHƯ NGƯỜI VÃI HẠT CHO ĐỜI XANH TƯƠI
XUÂN TÌNH ĐỖ XUỐNG TRONG AI
GIÓ LÀ MAI MỐI CHO TÔI BÉN NÀNG

LỜI RAO


LỜI RAO
Ai về với xứ tương lai:
cho tôi gửi ké cuộc đời của tôi
Ai cho tôi quá giang đời:
thì tôi xin lấy chính đời trả công

11 tháng 11, 2008

THÀNH PHỐ MÙA MƯA

THÀNH PHỐ MÙA MƯAKính tặng hương hồn cụ Tú
Thành phố mùa mưa nước mênh mông
Đường mà cứ tưởng những dòng sông
Phen này phát triển nghề nuôi cá
kiếm mớ tiền kẻo sông để không

Thành phố mùa mưa nước mênh mông
Trông qua cứ như một cánh đồng
phen này ta quyết đi trồng lúa
Xuất khẩu lấy tiền nhậu quanh năm

Thành phố mùa mưa nước mênh mông
“Vớ ni dơ”…dáy tại Việt nam
Chẳng cần du lịch qua nước Ý
mà vẫn chèo thuyền giữa phố đông

Thành phố mùa mưa bùn ngập chân
đường làm bỏ đấy sình tấn công
phen này ta quyết đi buôn ủng
Ngồi trong ngóc ngách vẫn đắt hàng

Thành phố mùa mưa điện chập chờn
đèn vừa hửng sáng lại tối om
Đúng là chập mạch điên nặng điện
Mấy người bán củi sướng như tiên

Thành phố mùa mưa dịp triều cường
nền nhà dưới cốt đường nâng lên
Be bờ tát nước thâu đêm trắng
Như Sơn Tinh chống trả Thủy Tinh
… …
Ta yêu thành phố của mình
Nhưng không yêu nổi lình xình bên trong

10 tháng 11, 2008

ĐẰM

ĐẰM
Đang chìm trong giấc ban trưa
nghe rơi lộp bộp biết mưa ngang chiều
Đang đằm giữa trái tim yêu
Nước sông ngân chảy quá nhiều trong nhau

8 tháng 11, 2008

NÀNG THƠ - EM

EM

Em như làn gió
tung tăng lưng trời
Tôi thân tôi nợ
lòng nặng đầy vơi

Em như nốt nhạc
nhảy nhót rong chơi
Tôi, làn nước trôi
vô bờ vô bến

Bao giờ gió đến
lùa qua chắn song
Bao giờ mặt sông
nhấp nhô nhạc sóng

Một thời trông ngóng
dài cổ nhớ mong…
Trời đất đoái thương
cho chim gặp bướm
.
Một lần em đến…
(chỉ linh hồn thôi)
đi qua đời tôi
để tim hóa đá

Rồi em làm gió
bay về cuối trời
Còn một mình tôi
đầy vơi thương nhớ.

TỜ HÔN THÚ CỦA VUA


TỜ HÔN THÚ CỦA VUA
 
Một nhà sử học
Tìm trong hiếm hoi
Moi trong tình cờ
Thấy được tờ hôn thú
Của một nhà Vua nọ
Thì ra mọi người
Thường quên…
 khi nhà vua lấy vợ
Cũng phải làm hôn thú..
Nhưng vì sao ít thấy
Tờ hôn thú của Vua
Phải chăng là lo
Không đủ giấy
 để viết rằng:
Vua đã kết hôn
(hoặc sống như vợ chồng)
lần thứ mấy - bao nhiêu.??..

                              Thi yên Đình Nguyên
 

THIÊN HƯƠNG

                              THIÊN HƯƠNG
Trên đường trần
Một lần
Gặp em
Lạ lùng thay
Một cặp mắt cũng đủ hớp hồn
Trời trong mắt em
Bình yên trong mắt em
Đằm ngọt trong mắt em
Mềm mịn trong mắt em
Ấm đượm trong mắt em
Tình tứ, nồng say trong mắt em
Tất cả! trong mắt em
Cuộc đời, tương lai và kỳ vọng
...
Em hẹn cùng tôi 
Vào chốn Thiên hương
Sông Ngân tẩm đẫm ngát nồng
Trôi,
Cùng trôi
Về cõi xa vời
Nghe gió hát, mây vờn xoắn xiết
Buông,
Buông rời
Gió thả mây rơi
Tình  thả   đời   trôi
Một cặp mắt đã hớp mất hồn…
 

7 tháng 11, 2008

TRĂNG KHUYẾT

TRĂNG KHUYẾT


Thấy trăng khuyết, tưởng là trăng khuyết
thực ra thì “trăng khuyết”, vẫn tròn
Khuyết vì góc độ người nhìn
khuyết do nhận thức, thói quen bao đời

Ai nói khuyết, nói tròn mặc kệ
Trăng muôn đời vẫn thế, vẫn tròn
Không vì con mắt nhân gian
mà trăng cứ mãi khuyết tròn tháng năm

VƯƠNG VẤN

Trên trời mây kéo nhau bay
Dưới trần một kẻ ngày ngày nhớ mong
Lòng luôn tơ tưởng bóng hồng
vấn vương, vương vấn những trông với chờ

ĐƠN CÔI

ĐƠN CÔI
Giữa trời chỉ một mình tôi
Giữa đời, một bóng đơn côi não lòng
Trời buông những sợi nắng hồng
Đất giăng một đám khói sương la đà
Vắng nàng, ta chỉ còn ta
Còn mênh mông nỗi xót xa cõi lòng

CHIỀU NGUYỆT THỰC

Chiều Nguyệt thực

Buổi chiều không có em
Sao trong lòng trống vắng
Biển như không có sóng
Trời rộng vắng cánh chim

Một chiều không có em
Trời chợt mưa chợt nắng
Mưa thì mưa nước đắng
Nắng thì nắng giọt buồn

Buổi chiều không có em
Trái đất quay lạc lối
Làm mặt trăng mờ tối
Nguyệt thực suốt đêm nay

VỀ CHA


VỀ CHA
(THẦY)

Đã bao lần tôi định viết về Cha
Một đấng trượng phu, một bậc quân tử
Một người ngay thẳng, lòng tựa ánh sao
Một bậc anh hào, một người tình nghĩa,
Chí tình chí lý, thượng trí, tôn tri
Một vầng quyền uy, một người quyết đoán
Một trang rộng lượng, quảng đại bao dung
Một bóng tùng quân, một người nghĩa khí
… ++ …
Thuở thiếu thời Người tung hoành ngang dọc
Sõi tiếng Tàu làu tỏ tiếng Tây
Sài gòn, Hà nội, Mạc xây
Bắc kinh, Thượng hải... dấu giày Cha in

Sinh thời Người là thời bạo loạn
Trong dòng tộc lại là cháu đích tôn
Đời Người lên bổng xuống trầm
Một phen va đập từ phường du cư
… …
Người dạy cho tôi những lời bất hủ
Gửi bao ấp ủ, hy vọng vào tôi
Mong tôi to rộng hơn người
Mài kinh ninh sử cho đời lớn lao

Người dạy không đi bằng đầu gối
Đừng bao giờ luồn cúi khom lưng
Làm đàn ông ra đàn ông
Ra cây lim cứng, cây thông chịu hàn

Mong tôi thành một trang Nam tử
Mong tôi rèn ý chí kiên đanh
Người rằng: Phàm đã đàn ông
Mà không tức khí thì thành “zero”

Người động viên một câu hiếm có:
- “Tất cả vì con cháu, tương lai
Đừng vì lấn bấn Mẹ, Thầy
Mà làm ảnh hưởng ngày mai – là cùn”.

…Trước, tìm chốn an cư lạc nghiệp
Kế, tìm người tâm hợp kết đôi
Cùng nhau hướng phía chân trời
Cùng chia sướng khổ, chung vui ân tình

Người dạy tôi về logarit
Giảng giải về ngữ nghĩa văn chương
(Bài thề non nước – sao quên)!
…Khi còn bé tí đã rèn trí nhân

Người vì tôi, cho tôi tất cả
Cả đời Người, Người sá chi đâu
Về tôi, Người rất tự hào
Một thằng con út lúc nào cũng hay
… …
Vài câu nhặt nhạnh rông dài
Làm sao nói hết về Cha cho đành!!!

14 tháng 10, 2008

** THẾ GIỚI NGƯỜI ĐIÊN, SAY..


THẾ GIỚI NGƯỜI ĐIÊN, SAY..

Thiên hạ say
Chỉ mình Khuất Nguyên tỉnh
Cả đời đục
Chỉ một mình ông trong
Thiên hạ (cả đời)
Say tỉnh đục trong
Ai nhận mình say đục
Lạ tai, gai mắt
Điên điên, tửng tửng
Khinh đời bần tiện nhỏ nhen
Không ra ông nhưng dám khinh thằng
Điên chắc gì đã điên
Tỉnh chắc gì đã tỉnh..
Không được sống với tình yêu:
Điên tình
Chán ngán quá cuộc đời đen bạc
Điên đảo
Thất vọng quá dạ lòng tráo trở
Tình đời đổi trắng thay đen, phản bội
Điên khùng
Căm phẫn quá trước bất nhân, hèn hạ
Hận đời không diệt được loại dòi mọt sói lang
Cũng có thể hóa điên
… …
Thì ra dưới gầm trời
Thú vật đội lốt người
Lục súc, chó má.. mặt người
Đông quá

Chỉ có những kẻ mà cả đời coi họ là điên
mới thực sự là những ông bà rất.. Tỉnh
Phần còn lại mới đích thị là điên
Thế thôi(!)

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

30 tháng 9, 2008

** NỖI BUỒN SÔNG PHỐ


NỖI BUỒN SÔNG PHỐ
(Tặng Dòng Ngàn Phố - Hương Sơn, Hà Tĩnh)

Đâu rồi sông Phố này xưa
Đâu rồi giọng hát đò đưa vọng về
Đâu rồi xanh mướt đôi bờ
Bãi dâu mát mắt nương ngô ngút ngàn
Đâu rồi làn nước biếc trong
Đâu rồi bóng núi xuống sông đằm mình
Dẫu rằng nóng hạ rét đông
Gió lào hầm hập sông buồn thiu thiu
Dẫu rằng nắng sớm mưa chiều
Thì sông vẫn nặng hương yêu đôi bờ
Một lần về lại quê xưa
Nhìn sông Phố: nỗi bất ngờ tràn dâng
Thắt tim tức thở bàng hoàng
Không sao tưởng nổi hoang tàn tan hoang
Không còn là một dòng sông
Chỉ còn lạch nước cõi còm tóp teo
Le re, uể oải, lầu rầu
Quăn queo như dải lụa nhàu thóp thoi
Chỉ còn một chút tàn hơi
Đem thân hiến nốt cho đời nhiễu nhương
Ngày nào có ý ngăn sông
Để làm điện, bị chê điên bai khùng
Vì sông cuồn cuộn đôi dòng
Sức ai mà đắp được sông tràn bờ
Nhưng nay thế trở ngược rồi
Trẻ con tắm, chẳng ngập cờ ắc cắc
Vì đâu nên nỗi đau ngặt
Nghèo thì phá, phá lại nghèo hơn thêm
Cái vòng luẩn quẩn loanh quanh
Như con rắn nuốt đuôi mình mà thôi
May sao trong lộn ra ngoài…
Vọng u hối soán đặng ngời ngời minh
Ôi dòng sông mát trong tim..!

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

18 tháng 4, 2008

** Một Mình Ta với Phôi Pha


MỘT MÌNH

Một mình mình với cô đơn
Một mình mình với nỗi buồn không tên
Một mình ôm chiếc bóng mình
Một mình mình nhớ tới tình: mình ta
Một mình ta với phôi pha
Một mình ta với tình ta một mình
Một mình ta nhớ tới em
Một mình ta nhớ ấm êm lụa là
Một mình nghe tiếng mây trôi
Một mình nhìn thấy khói rơi đùng đùng
Một mình mình với hư không
Một mình thổn thức bao đêm một mình
Một mình viết nửa chữ tình
Một mình nghe thở, nghe tim thì thầm
Một mình gậm nhấm nỗi niềm
Một mình cố nuốt bóng đêm một mình
Một mình ôm chiếc gối ôm
Một mình trùm lấy mơ màng năm canh...