Links - Liên kết dến các trang Website. Blogspot, fb, chuyên trang thơ THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

21 tháng 12, 2015

** ĐÔNG VỀ

ĐÔNG VỀ
Đông đã về sao hỡi gió đông?
Cúc nán cười trong nắng thu tàn
Trời trải hai mùa xuân rồi hạ
Thu đến thu vàng đông lấn sang
Nhớ tuổi vào xuân mơ viển vông
Hạ cháy bùng lên giữa.. nồng nàn
Thu chảy ngọt đằm loang nhoẹt vải
Linh đình hoang dại tận sang đông!
Ngẫm bước đời trong thu hạ xuân
Dọc ngang trận mạc luận anh hùng
Những giọt sương tan trong nắng nóng
Vải lụa nhăn nhàu trên nệm chăn
Ôi tuyệt làm sao giữa thu quang
Phú quý giai nhân phú sang tình
Trượng phu rồi cũng dừng chân bước
Ưng mãn một nường mây mẩy sang
Lòng quyết cùng lòng trong cõi thương
Dìu nhau nhảy bản nhạc êm đềm
Cập nhật man hoang lồng hiện đại
Xoắn xiết đôn lồng tung bụi nham
Ngựa bớt bất kham khi chớm đông
Du dương êm ái tiếng vĩ cầm
Đằm ngọt ân tình, tình đến nghĩa
Hôi hổi mềm dần trong cảnh đông.
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

21 tháng 11, 2015

** MÙA MUỐN BÊN NHAU


 MÙA MUỐN BÊN NHAU
Mùa đông, 
mùa muốn bên nhau
Sưởi nhau ấm 
bởi hanh hao lạnh về
Một mình
Ôi, buốt tái tê
Có nhau cùng sưởi cùng mê mẩn lòng
Sưởi cho da thịt bừng nồng
Bốc hương ngùn ngụt 
từ nguồn cội hương
Sưởi lòng ấm đượm từ trong
Lan theo tình đến niềm mong nỗi chờ
Làm chăn nhau ấm vô bờ
Đắp lên, quấn xiết.. 
đông về mặc đông
Đông làm sôi đỉnh cơn ham
Đông khuya dài nữa nồng nàn dai thêm
Trách Trời kéo trễ đông sang
Sao không sớm chút cho nàng sưởi anh
Cho tình sưởi bỏng trần gian..
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

 

4 tháng 9, 2015

** VỊNH CON MỰC

*Sau 3 ngày fb bị trục trặc..
trở lại đọc trang thấy có bài xướng về loài Mực..
đành hứng:
VỊNH CON MỰC
(*Khẩu khí Nữ sỹ HXH)
Mình em vừa trắng lại vừa mềm
Bảy nổi ba chìm giữa nước non
Một tấm thân trong da mát mịn
Ba chòm râu xoắn thịt đơm bông
Lầu hồng phú quý anh xâu xé
Bếp đỏ giàu sang chị phũ phàng
Ví thử thân này không ba góc
Thì đâu phận kiếp đã long đong!

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN



1 tháng 9, 2015

** GIẤC THU


GIẤC THU
 
Chén tình, dốc giọt tương bôi
Ngà trưa thu giữa khung trời trong veo
Tắm xong em vấn lụa là
Hờ thôi, cốt để ngọc ngà dấp khô
Trong gương em nuột làm sao!
(Hiện ra khi giở khăn đào quấn thân)
Da nào mát mịn như em
Thịt nào nà nuột ấm thơm hơn vầy!
Hương lan ngát dịu mùi nhài
Quện từ đám rối lượn lờ loang lên
Ơn trời dành lại trao anh
Tòa thiên tạo tác vóc hình riêng em
Đằm đời ta trộn thành chung
Tan vào nhau đến tận cùng man hoang
Lạc rồi, quên hết xung quanh
Trời như bát úp, đất thành biển mơ..

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

 

31 tháng 8, 2015

** TÌNH THU

TÌNH THU
Trong thu có sợi nắng vàng
Có mây rơi xuống hồ trong in trời
Vườn thu có lá xạc xào
Có đồng tước hát lời chào phu thê
Sáng thu có gió chao về
Vi vu mơn trớn niềm mê rộn ràng
Nắng thu như dát bạc vàng
Nhuộm luôn nỗi nhớ hươm vờn dịu thơm
Thu về đem cả tình em
Khỏa vào dấu lặng niềm riêng nặng chùng
Chiều thu hây hẩy cơn nồng
Cho nao nực nóng lửa lòng nhặt thưa
Mưa thu tấp tểnh giọt dài
Nhẹ buông thánh thót trang đài dáng em
Tình thu hôi hổi chườm lên
Làn da mịn ấm ưỡn miền đê mê
Trăng thu rọi ánh câu thề
Trăm năm lời đá môi kề phượng loan
Đêm thu hương lửa ngụt ngùn
Tân nương tuyệt sắc giai nhân mởn lòng
Thu ơi, cứ tỏa ráng vàng
Anh bên em, hỏi gì bằng TÌNH THU
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

15 tháng 8, 2015

** … ... (NHỮNG DẤU BA CHẤM)

… ... (NHỮNG DẤU BA CHẤM)
Thời niên thiếu lòng ta trong như ngọc
Thích vui đùa cùng chúng bạn thân quen
Ngắm trăng lên, đuổi gió cuốn bên đường
Nhảy xuống tắm dưới dòng sông trong mát…
Nơi chôn rau làm lòng ta man mác
Khi không còn là đứa trẻ chăn trâu
Rồi cuộc đời, năm tháng.. đến trang sau
Thời cắp sách lùi vào miền ký ức…
…Có gì đó làm ta cay cay mắt
Bởi cõi lòng là một cõi vô biên
Kỉ niệm theo ta trên mọi chặng đường
Bóng ai đó, nụ cười và ánh mắt
Ừ lạ nhỉ người ta đâu có thích(!?)
Đánh mắt lườm nguýt xéo phía ngang vai
Và đung đưa như võng mỗi ánh nhìn
Cho ta phải nóng bừng và bối rối…
Ta tự nỏi tại sao nàng lại thế
Mới khi nào ngực nổi chúm cau non
Má hồng lên, môi ướt ửng màu sen
Và mơn mởn… vòng mông nom tròn lẳn
Ta nhìn trộm – chỉ thế thôi, nhìn trộm
Tưởng là nàng đang nhộng lột thành tiên
Nghe hương thơm trong gió thoảng êm đềm
Ngọt ngào quá… sao hồn ta say rượu?
…Rồi súng nổ, bom cày và đạn xới
Là thân trai, có lối khác được chăng
Và tất nhiên, xếp sách bút lên đường
Bóp cò súng - bên kia đi, ta sống…
Ta trở về trong niềm vui chiến thắng
Bóng người thân, có mất có người còn
…Nàng chờ ta, im lặng nụ cười duyên
Ta không thấy vì mải nhìn phía trước…
Trời Thủ đô, thiếu thời ta ao ước
Một hướng đời mới mở hứa tương lai
Hăm hở lòng ta câu chuyện làm người
Ta vụng dại - ấy nhân tình thế thái…
…Quê nghèo ơi sao ngày càng xa ngái
Nước qua cầu cứ chảy mãi về xuôi
Cho lòng ta cứ trăn trở khôn nguôi
Một hình bóng, một tấm tình bích ngọc
Ta luôn cười nhưng hình như lòng… khóc
Cho chính ta chùng nặng một nỗi niềm
Đã làm người sống ở giữa thế gian
Hãy thanh thản vì chữ Nhân giữ vẹn
Không ai trách… vì đời luôn vạn nẻo
Thiếu vài người, quê – chợ vẫn họp phiên
Trời luôn thương những ai sống giàu lòng
Rồi tất cả cũng có đôi có cặp…
Ta cứ bước, hướng trông về phía trước
Kiếm hành trang, phương tiện đủ đầy hơn
(Sẽ sa lầy nếu ta quá tham lam
Ta sẽ nhỏ hơn chính ta vốn có…)
Ta tự hào vì nhận ra điều đó
Chỉ tôn thờ coi trọng: nghĩa, nhân, tâm
Chỉ tôn thờ coi trọng một chữ Tình
Và sẽ sống vì Tình trong suốt kiếp…
…May mắn quá bởi cõi Tình quá tuyệt 
Lòng bên lòng bơi giữa biển mênh mông
Trong thênh thang lớn rộng đến tột cùng
Ta tự thấy cao thượng hơn nhiều lắm
Khi vào giữa cõi tình - miền nóng ấm
Mới hay rằng chẳng khác chốn thần tiên…
(Sao người ta cứ mải miết bon chen
Mà uổng phí cả đời vào nhỏ mọn...)
...Thử trải lòng để mặc cho và nhận
Để chính ta được luôn cả hai phần
Và bên nàng cũng thế, cũng thế luôn
Thật kì diệu – cõi tình luôn là thế
Xông xênh ta cứ nghe lòng thầm thĩ
Rỉ vào tai tiếng hát của muôn đời...
Rủ rê ta xem chuyện của muôn loài
Thật minh bạch giữa thanh thiên bạch nhật
Có chi đâu, cứ chăng là thậm thụt
Trong đêm đen mới lịch sự, đàng hoàng
Cứ lần mò giữa màn tối như bưng
Rồi hỉ hả cho thế là hiểu biết...
Hãy nhìn kìa, loài chim vang tiếng hót
Gọi bạn tình giữa buổi sớm mai xuân
Trên cành cao, lảnh lót tiếng trong ngần
Rồi chàng trống tót lên lưng nàng mái...
Và thảo nguyên mênh mông lời tình ái
Nắng nồng thêm mùa giao phối yêu đương
Không loài mô thậm thụt giữa đêm trường
Chẳng dấm dúi... tẽn tò như khuất tất
Chẳng ai hết. Chỉ loài người khác biệt
Chim thiên nga, trống chết – mái cô đơn
Chịu lẻ loi sống quạnh quẽ miệt trần
Không gá nghĩa, chịu làm thân góa bụa...
Có loài quyết vì tình mà quyết tử
Khi trao nàng tinh túy nợ ba sinh
Cũng là lúc nàng kết liễu đời chàng
Nhai nuốt hết tấm thân đang kiệt lực...
Là loài nhện chỉ một lần kết cặp
Chỉ một lần cho cả kiếp dương gian
Rồi thân chàng chính là bữa liên hoan
Cho nàng cả dưỡng chất và tinh túy...
Thế mới biết ái tình thật mãnh liệt
Màng chi thân, mạng sống cũng chẳng cần
Nào tính toan, toan tính thiệt rồi hơn
Chỉ tình mới là ngàn năm sống mãi
Thương thay bao những phận đời ngang trái
Sống vì tình mà vấp phải trầm luân
(Đời thì khuyên tìm chốn ấm tấm thân
Sống trước đã rồi yêu gì hãy tính)
**Có ai thấu tình yêu là bất định
Bởi cõi tình là chuyện của con tim
Nào phải đâu của lý trí chen ngang
Mà định tính, cân lường, so hơn thiệt
Tình yêu vốn chỉ bao hàm mãnh liệt
Là cuồng say, rạo rực đến si mê
Là hy sinh, dâng hiến cả những gì..
Cả sinh mạng, mà không hề nặng nhẹ
Cõi tình làm cuộc đời nên cao cả
Che chở, khoan dung tới đỉnh tận cùng
Nếu phút giây họng súng hướng tim nàng
Thì chàng sẽ hứng thay viên đạn nổ
Thì đâu hỡi những lon con, ham hố
Chuyện đời thường lại lấn bấn thiệt hơn
Cho nhỏ nhen khi nói chữ Ái tình
(Không có thực: chỉ yêu mình một nhẽ)
Trong nhân thế, chuyện hiển nhiên là thế
Nhưng nhiều khi vì cơm áo gạo tiền
Vì lợi lộc trong hổ lốn bon chen
Mà xuyên tạc, rảng giao và ngộ nhận
Ví như nói đẹp bên trong cái bụng
Đẹp tâm hồn (kiểu hạt nắng tia mưa)
Trong văn chương, âm nhạc thế là vừa
Nhưng lạm dụng thì dư thừa ngốc nghếch
Con người có vẻ đẹp và cái nết 
So ra thì cái nết vẫn nhỉnh hơn
Không đẹp lắm nhưng nếu mà tốt nết
(Tội cho ai... nói vẻ đẹp tâm hồn...)
Rông dài chi hỡi những chuyện bao đồng
Biết thưa thốt, lưỡi thế gian mồm miệng
Ai cũng thích ngồi lên trên ăn trước
(Trâu chậm uống đục, lội nước đi sau..)
Trâu đến trước đâu muốn làm vẩn đục
Tại cái chân và tại cả đất bùn...
Người chiến thắng chọn nàng đẹp nhất làng
Hỏi còn nào cho những kẻ đứng sau...
Ngàn năm rồi và mãi mãi... thế thôi
Cái đẹp, tốt ai cũng giành cũng giật
Phèo chọn Nở vì hiểu ra thế cuộc
Hoa hậu làng - phần trước, có kẻ trên
Phèo muốn lắm vung dao làm cách mạng
(Cách cái gì – mưu, sức... kẻ phàm phu
Nhưng nếu biết rủ nhiều Phèo tụ lại
Sẽ có ngày cá, kiến - ai thắng ai...)
Và khi thắng, Phèo giảng rao ống oải
Rằng làm người phải anh dũng kiên gan
Mit tơ Pheo có chí sẽ làm nên
Đại sự nghiệp, quang vinh lên cực đỉnh
Và Thị Nở đã không còn hấp dẫn
Mit tơ Phèo thích thư ký non tơ
Thịt vừa thơm, da trắng... đến mê hồn
Giọng thỏ thẻ... (Bố mit pheo còn sướng!)
Thôi chẳng nói chuyện những mùa gió chướng
Chuyện mít Phèo đi học lấy bằng to
Chuyện Nở đi mỹ viện tút lại đồ
Hòng níu kéo Phèo lại về với Nở...
... ... ...
Ta làm thơ chủ đề ba chấm dở (...)
Để cho đời chấm chấm mãi ngàn sau
Vì ngàn sau vẫn câu chuyện làm người
Trong nhân thế người vẫn Người một nửa...
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN


1 tháng 8, 2015

** NÀ NUỘT DA EM


NÀ NUỘT LÀN DA EM
Câu rằng: Nhất dáng nhì da
Nhì em cũng nhất mới là nhất em
Da em quá đỗi mịn màng
Trắng như tuyết, nuột như nhung nệm mềm
Mỏng tang như lụa tơ tằm
Mấy ai có được bảy phần da em
Mát êm nhưng ấm như chườm
Tay mà đặt nhẹ: nóng nồng lên ngay
Đưa anh vào giữa cơn say
Đê mê ngụp lặn vui vầy cùng em
Đằm vào đôi ngọn đồi viên
Hương đâu mà tỏa thơm lừng thế hương?
Rừng đen* tay mải luồn trườn
Mềm đâu mềm thế ngất anh rồi nè
Mơ da thịt ướm thịt da
Ta mình sáu chín (69) mới là vì nhau
Thế rồi trầu thắm duyên cau
... ...
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

27 tháng 7, 2015

** RỒI TRỜI SẼ NẮNG


RỒI TRỜI SẼ NẮNG
Em là cô gái ngoan
Của miệt vườn sông nước
Một vùng quê rất đẹp
Cuộc sống quá êm đềm
Em ngời lên dáng xinh
Nét ngoan hiền hồn hậu
Tâm hồn yêu thơ nhạc
Đời mộng ước thanh nhàn
Nhưng như nhánh lục bình
Dập dềnh trên sóng nước
Những gì em mơ ước
Đâu dễ được như mong
Phúc là tên của em
Nhưng đời đâu hạnh phúc
Mà gập ghềnh trúc trắc
Bất hạnh cứ rập rình
Phúc ơi, em hãy tin
Đời sáng tươi sẽ đến
Trời hết mưa sẽ tạnh
Nắng sẽ tỏa lung linh

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

 

25 tháng 7, 2015

** BẮT BƯỚM MIỀN BÍCH ĐỘNG




BẮT BƯỚM MIỀN BÍCH ĐỘNG
 
Vườn thu cánh bướm trễ tràng bay
Hoa vị tranh hương ngọt đặm đài
Một đóa Hường lan hoang hoải dạ
Mười trang Nam tử dại lòng chôn
Kẻ thấp không mong chòi đũa mốc
Người cao có ước tọa mâm son
Hồng ân hạnh hưởng miền bích động
Chỉ xứng cao nhân Đỗ Nguyên này
 
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

20 tháng 7, 2015

** ANH CỨ TƯỞNG MÌNH TUỔI 2O


ANH CỨ TƯỞNG MÌNH TUỔI 2O
(Thơ vui)

Anh cứ tưởng mình tuổi hai mươi
Còn em mười bảy bẻ sừng trâu
Anh chẳng có sừng cho em bẻ
Chỉ có khúc.. tình, em để nuôi

Ngẫm trong trời đất đâu mấy ai
Mà không nuối tiếc chút ngày xưa
Hồi tuổi vào xuân hừng hực lửa
Quá hẹp thời gian để.. thậm thò

Nắng thu vàng rộm tưới lên đời
Thấy mình hơn khỏe thuở đôi mươi
Có thể ai người không công nhận
Chỉ em công nhận - quá đủ rồi

Có một chàng kia đi lính xa
Được về, bè bạn kéo đến thăm
-Về hồi nào vậy sức có khỏe?
-Cứ hỏi vợ tao, sẽ biết hà!

Ra vậy, từ nay ai hỏi anh
Thì anh bảo họ cứ hỏi em
Thấy khỏe, dẻo dai.. thì chứng thực
Cho anh có được một cái bằng

Em nói là em chưa cấp sao?
Lại còn thử thách đến khi nao!
Thôi thì chứng chỉ thôi cũng được
(Càng để lâu càng khó lấy bằng)

Đời anh đã có lắm loại bằng
Từ bằng học đại đến cao hơn
Mà nay bằng khỏe do em cấp
Làm khó thì thôi khỏi, cóc cần!

Anh đã có cách của anh rồi
Không "bằng"thì sẽ có "cao hơn"
Anh sẽ cao hơn cho em biết
Mười bảy, hai mươi có ai bằng.

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

** SẮC VÓC EM


SẮC VÓC EM

Cám ơn Mẹ đã sinh thành
Một thiên kiều nữ dáng hình giai nhân
Tinh kì tụ mỹ trong em
Trời đem ráng đỏ rưới lên sắc hồng
Trang đài quá đỗi đài trang
Lưu ly nhuộm thẫm nét đằm lưu ly
Trang đài từng bước em đi
Thanh sang vóc hạc tìm về cốt mai
Gót ngà dời giữa mây bay
Ôi hai cột ngọc tuyệt vời làm sao!
Nõn nà nao cả lòng ai
Thềm hoa mới xứng đỡ vài dấu sen
Em sang từ dưới sang lên
Thân hình thắt đáy lưng ong thoát trần
Cặp đào tiên mọng mùi hương
Đằm như xạ, ngát như trầm chăng em!
Bờ vai tôn dáng thêm thon
Cánh tay như ngọn trúc vờn khóm hoa
Khuôn trăng rạng rỡ châu sa
Cười cho ngơ ngẩn khù khờ đàn ông
Cho thèm khát hớp hết hồn
Cho mong ước nỗi.. cùng em bên đời
Dù cho vật đổi sao dời
Trăm năm tạc dạ một lời đinh ninh.

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

5 tháng 7, 2015

** KHÔNG THÀNH CÔNG CŨNG THÀNH NHÂN*¹


KHÔNG THÀNH CÔNG
CŨNG THÀNH NHÂN*¹

Tôi viết bài thơ tỏ lòng nể phục
Những con người chết vì nước Việt Nam
"Không thành công thì cũng sẽ thành nhân"
(Chứ không phải thành công rồi thành cức).

Những cái chết đầu rơi lăn lông lốc
Sau hét vang đều hai tiếng Việt Nam
Họ hy sinh vì việc lớn không thành
Với khí tiết Việt Nam Quốc Dân Đảng

Nguyễn Thái Học cùng đảng viên vây cánh
Bên cạnh là Phó Đức Chính trung kiên
Trong đám đông chứng kiến có Cô Giang
Mười ba xác mười ba đầu hai ngả

Ôi tháng sáu năm ba mươi nắng đổ
Có người còn nhớ tới Nguyễn Khắc Nhu
Những đảng viên trung chính Đảng quốc dân
Đã tự sát để giữ tròn khí tiết*²

Thời gian đã phủ mờ nhoà dấu vết
Hỏi nào ai có còn biết họ không?
Ngự sử ghi về họ được mấy dòng
Chi bụng dạ rộng thênh miền đố kị..

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

*¹ Lời lãnh tụ Việt Nam quốc dân đảng NGUYỄN THÁI HỌC
*² Ngoài 13 chiến sỹ Quốc dân đảng bị Pháp chém đầu (tháng 6 năm 1930 - xem danh sách trong hình 1) còn các đảng viên QDĐ như Tạ Thu Thâu, Bùi Quang Chiêu, Phạm Quỳnh, Khái Hưng, Trương Tử Anh.. cùng hàng trăm hàng ngàn người nữa bị phe đảng khác giết từ 1930 đến 1945... (Hình ds2)


** RU LÒNG


RU LÒNG


Ngày xưa Mẹ hát ru ta
Trong nôi mà đã thấm lời yêu thương
Bây giờ tóc muối pha sương
Ngẫm đời, ta tự ru lòng mình nghe
Ta ru ta, chút vụng về
Phần thì nhớ Mẹ, phần thì thương ta
Lâu rồi,Mẹ đã đi xa
Đến nơi tiên cảnh mịt mờ hạc bay
Còn ta ở lại nơi này
Cùng lời ru Mẹ hao gầy thiết tha
Đường trần bụi bặm xôi xa
Muộn phiền tấp tểnh phôi pha muộn phiền
Mẹ ta mong mỏi gửi lòng
Cho ta viên mãn chữ tình riêng ta
Trong mơ ta, Mẹ hiện về:
Dắt tay thục nữ mỉm cười ấp e..
Trở mình ra khỏi chiêm bao
Ta ru ta ngủ nhưng nào được đâu!
Tháng năm qua cũng lâu rồi
Giấc mơ báo mộng in vào tim ta
Ru lòng ta để là ta
Ru ta lời ái để ta ru nàng


THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
 

** THÔI ĐÀNH



THÔI  ĐÀNH

Thôi đành, ngắm gió nhìn mây
Biết mây của gió để trời cuốn đi
Thôi đành vui với đường thi
Thổi hồn vào chữ những khi nặng chùng
Thôi đành về với mái tranh
Ôn trang hoài ức cho lòng suy tư
Thôi đành ngồi nhớ sông xưa
Tồng ngồng tắm đuổi ngây thơ bạn bè
Thôi đành im lặng nghe khuya
Đếm từng giọt khấc nắng mưa cuộc đời
Thôi đành tìm lấy cơn vui
Cho lăn lóc đá cho khuây khỏa sầu
Thôi đành ngồi ngắm sao trời
Biết đâu có một là ngôi mạng mình
Thôi đành thức với đêm thanh
Nhìn trong u tịch tàn canh bạc tiền
Thôi đành nhấm giọt sương đêm
Để cho lưỡi lạnh nỗi niềm vào tim
Thôi đành tự gọi tên mình
Như hòn cuội dưới đại dương bao giờ
Thôi đành uống hết ly mơ
Trở về thực tại với ngơ ngẩn lòng
Thôi đành an ủi tấm thân
Miệt trần vốn lắm thác ghềnh trầm thăng
Thôi đành thúc phận an duyên
Phải đâu hảo hán thánh hiền mà cân
Thôi đành tìm một bình nhân
Hợp tương tương hợp bảy phần là vui
Thôi đành chẳng tiến thì lui
Dùng dằng khổ cả hai bề trước sau
Thôi đành thanh đạm cháo rau
Thích chi tùng tiệc cao lâuvị mùi
Thôi đành giữ lấy hương quê
Ham sang trưởng giả có bề cong vênh
Thôi đành biết vậy làm thinh
Ghế đâu là chỗ của mình ngồi lâu
Thôi đành uốn lưỡi vài câu
Rồi về lại chốn sắc màu mình ưa
Thôi đành bỏ thói say sưa
Bỏ ham hố bỏ se sua cõi trần
Thôi đành bớt chút lợi danh
Sớt chia sầu khổ nhân gian dưới trời
Thôi đành ráng sức làm người:
Cho ra người
giữa cuộc đời trắng đen..

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN