HOA
CỦA CÂY – HOA CỦA NGƯỜI
Hai
kiệt tác của tạo hóa
(*Khi
ngắm hoa, ngửi hoa, mấy ai nghĩ nó là cơ quan sinh sản)
Xuân
về nụ nở nắng lên
Cây
bung chồi biếc rải xanh non ngàn
Tình
xuân dồn nhựa nồng nàn
Hoa
muôn sắc thắm, hương lừng nơi nơi
Nhiều
loài dốc hết sức hơi
(Một
hoa duy nhất cả đời tử sinh)
Hoa
tàn cây cũng héo hon
Úa
vàng chờ những cháu con nối dòng
Đời
cây chờ một mùa xuân
Bung
hoa khoe thắm chờ ong bướm vờn
Không
vờn kết hạt được chăng(?!)
Không
vờn hoa rữa hoài thân một đời
Ngẫm
suy thế thái tình đời:
Ráng
bung hoa đẹp gọi mời bướm ong
Kém
sắc thì tỏa mùi thơm
Cũng
là vẫy gọi yến oanh lượn vào
Kém
hương kém sắc thì sao
Ồ,
mật tiết ngọt ứa ngào rủ rê
Thì
ra tạo hóa thiên tài
Sắp
đặt sự sống muôn đời nông sâu
Đời
cây dốc sức cho hoa
Cũng
là sinh sản giống loài mai sau
…
…
Với
người, tạo hóa ái ưu
Dồn
bao tinh túy mọi loài vào đây
Làm
nên tuyệt tác ngàn đời
Đâu
khít với đó không thừa một ly:
Thời
nhi nữ chửa cần chi
Má
chưa hây hẩy, mắt mi chưa lườm
Làn
môi chưa mọng chưa hồng
Núi đôi chưa khỏi đồng bằng mấy phân
Hương nhục thể ẩn bên trong
Đào
nguyên còn ngậm, sương giăng tâm hồn.
Dậy
thì, tuổi bước vào xuân
Phây
phây trổ mã, căng tràn dưới trên
Mắt
long lanh sáng nồng nàn
Đong
đưa liếc xéo nguýt lườm trề môi
Má
hồng, môi mọng quá thôi
Làn
da thơm dịu mùi lài, trầm hương
Dụ
tình siêu đẳng vạn muôn
Hoa
nào sánh lại mùi thơm thân nàng
Trượng
phu, nam tử chồn chân
Mày
râu, hiệp khách tần ngần chẳng đi..
Quyết
lòng sống chết tình si
Lần
cho tới chốn gì gì sinh hương
Tìm
vào nhụy động đào nguyên
Tắm
mùi hoa, tẩm thơm tràn ngất ngây
Đời
hoa nở một lần thôi
Mà
hương loang mãi một trời.. trăm năm
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
HN sang thăm anh,không hiểu sao cứ vào trang của anh là rất khó đọc các bài khác,rất khó viết lời bình(không di chuyển chuột được).
Trả lờiXóa