VẮT KIỆT
(Thả hồn đi hoang II)
Thả hồn trôi giữa sông ngân
Bên câu ô thước trăng vờn hoang liêu
Lơ mơ giữa xứ dập dềnh
Dưới ta biển nước mông mênh sóng dồi
Ta nằm trên cả rong chơi
Như trên bông nệm, mây trời ken đan
Ta đằm trên cả lang thang
Thả hồn vào giữa mơ màng ái ân
Em ơi ngày ấy nào gần
Đâu rồi da thịt thơm nồng hương loang
Cho say tỉnh chốn dương trần
Cùng đem tình “nhởi” đồ hàng với em
Em cười, cười dưới cười lên
Đi nhai, đứng ngậm, ngồi… thêm môi cười
Vui anh, em hé nét đời
Đi nhai đứng ngậm chứ
ngồi mà chi
Lông nào mọc rậm hàng mi
Để em đánh mắt xuân thì
chao chênh
Trời to gấp mấy lồng bàn
Mà sao ai nói bằng vung hỡi người
Thuyền đời không lái, buông trôi
Theo dòng nước cứ về xuôi lững lờ
Tỉnh mà cứ ngỡ là mơ
Thực thực ảo ảo hư hư bềnh bồng
Đưa nhau đến xứ hương nồng
Quả tình mọng chín để lòng lâng lâng
Như cùng nghe phía thinh không
Một cơn bão đến rất gần hay chăng
Trườn lên, định vị cột buồm
Gió lay, bơi ngược, sóng chồm, ngựa phi
Nước trào lên cả đường đi
ứa ra ướt hết lối về thân ong
Ngọt nào ngọt tựa đường phên
Sướng mô* như ở cõi tiên địa đàng
Sung như kỵ sỹ sa trường
Liều như lính trận há màng xác thân
Ừng ực tu nước khe tuôn
Nhâm nhi như uống linh đan,
mao đài
Luồn trườn chi những ngón
tay
Mân mê gì.. mãi ngắn dài
mân mê
Cột ngọc thẳng gập chữ vê
Tạo ra dáng thế tái tê cơn
khùng
Ta như chúa tể sơn lâm
Một rừng một cọp vẫy vùng
thoả thuê
(Sao oai như thật vậy nè!
Chứ không phải chỉ nô tài*-
ô sin)
Mà chi ngồi tính thiệt hơn
Cõi tình chỉ biết nồng nàn
đê mê
Cõi tình không biết so bì
Được thua trên dưới có gì đâu ha?
Trong tình ta chẳng là ta
Chỉ còn mãnh thú hiền hoà
lim dim
Ta Nàng như bốn cánh chim
Theo nhau bay tới ê-đen
giữa trần
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
(Còn tiếp)
|
Links - Liên kết dến các trang Website. Blogspot, fb, chuyên trang thơ THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
11 tháng 1, 2013
VẮT KIỆT - (THẢ HỒN ĐI HOANG)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bài thơ để muôn đời vẫn mới...đích thực họ hàng Hồ Xuân Hương. Xin kính nể tác giả. Bái phục cái tài của Anh.
Trả lờiXóa