Tôi
bay cùng gió giữa muôn chiều
Rừng
người xuôi ngược vẫn cô liêu
Hồn
lang thang lẩn vờn mây núi
Tia
nắng nối lòng với chênh xiêu
Em ở
phương nào em có hay
Trong
anh một bóng nét trang đài
Chói
lóa ráng hồng tà áo mỏng
Nhạt
nhòa mờ ảo một niềm say
Ta tỉnh
hay là ta mơ đây
Bộn
bề ngang ngổn những riêng tây
Hoàng
hôn đã rủ vương trùm tím
Tím
cả hồn ai chẳng giãi bày
Một chữ tình thôi, một chữ thôi
Trời
cao đất rộng vẫn muôn đời
Ai ngoái
nhìn ai vào kỷ niệm
Gió
cõng mây về, mưa tưới say
Nam luôn có nữ sánh nhau cận kề
Cùng nhau trong cõi đê mê
Hồn hoang lạc bước lối về như mơ
Không em anh thấy thẩn thờ
Không anh em cũng bơ vơ lạc lòng
Bên nhau như thể động phòng
Anh, em như một ghép lòng trong nhau .
Em như Ngọc Bích dưới làn mây
Còn anh sao nỡ hững hờ
Ngàn năm vẫn đợi vẫn chờ vậy sao
Em mong sẽ có ngày nào
Sóng xô biển vỗ giót vào tình em!
Bạn CNĐ họa hay quá,Lý xin góp vui chút chút cho vui.
Chúc anh cuối tuần vui vẻ đầm ấm HP nhé anh.