THƠ
NÀO thì cũng THƠ EM
Mở
máy ra ngồi, tính làm thơ
Thơ
gì? Nên viết cái chi đây?
Ừ,
cái chi chi ra thơ đấy
Tây
đông kim cổ – nó là thầy
Nhưng
đã thơ tôi, Tôi là Tôi
Không
em đâu dễ đã thành thơ
Thôi
thì lỡ chét vì em vậy
Sẽ
viết về em hết kiếp này
Em ở
phương nào, em có hay
Thời
sờ bướm đậu, ngắm bướm bay
Em
nhột, em cười, em.. hi hí
Cho
lòng nam tử ngất ngây say
Em ở
miền xưa lắm nắng mưa
Một
mai* đoạn tuyệt giấc mơ đầu
Đoạn
tuyệt mảnh tình non chúm nở
Thung
đồi cưng cứng nhụy chum cau
Anh
đã đi vào giữa miền say
Em ở
trong mơ, ở giữa đời
Tình
em thấp thoáng nhiều vóc dáng
Anh
hiểu ra rồi: Em là thơ
Em cứ
là em, anh đắm say
Nồng
nàn, nóng ấm, ngát hương bay
Là
em; da thịt êm ngà ngọc
Ngọt
đặm thơm lừng.. dâm dấp tay
Nhân
thế gắn tình một vóc thôi
Riêng
anh nghĩ khác với nhiều người
Tình
em vốn ở trong đa thể
Tồn
tại trong nhiều cuộc đời ai
Em
vẫn thập toàn như trong mơ
Cho
anh động lực sống giữa đời
Nhờ
nhựa ứa ra từ cội nhụy
Hương
loang từ chỗ ngất ngây về
Mới
gặp em đây anh đã mê
Vì
anh đã sẵn bức ba đê* - *(3D)
Khi
ảnh và hình hòa làm một
Tâm
thức chợt tỉnh thấy em về
Em
tuyệt quá hà em yêu ơi
Ngày
xưa chỉ dám chút cận kề
Tay
cứ run run như cáo sấy
Nên
chừ bù lại chút.. tiên sư
Đường
trần muôn vẻ bức tranh thêu
Anh
muốn cùng em dệt sắc màu
Thêu
cả tình nồng, thêu hương vị
Thêu
tình, thêu nghĩa đến muôn sau
THI
YÊN ĐÌNH NGUYÊN
Anh đã đi vào giữa miền say
Trả lờiXóa(vì em nằm sấp ở nơi đây)
em ơi ngon quá,em ngon quá
Anh muốn ăn tươi nuốt sống ngay!
"Đường trần muôn vẻ bức tranh thêu"
Trả lờiXóa*
Anh muốn cùng em yêu và yêu
yêu cho giường chiếu tan tành hết
đến nỗi Đất Trời cũng phải kêu!