TÌM ĐÂU RA MỘT TẤM LÒNG
Khi
say mới thực là người
Còn
khi tỉnh rụi: nửa người nửa “con”
Dương trần vạn nẻo mải bon chen
Xem nặng vật chất, nhẹ tinh thần
Bốn cẳng trườn bò, bươn về trước
Đâu ngờ trầm bổng.. ấy trăm năm
Ai cũng nghĩ mình sẵn thông minh
Nước lên ắt biết đứng lên cồn
Nhưng cồn thì nhỏ - người như kiến
Nên mới tranh giành, sợ nước lên
Một máng cám con, heo cả đám
Vài khúc xương ống, chó cả đàn
Nên phải vả nhau nhăn nanh vuốt
Gầm gừ sừng sộ.. mắt long lên
Có khi chẳng muốn trở thành Ông
Nhưng đời khinh thị kẻ là Thằng
Ăn trên ngồi trốc, ông xơi trước
Xương xẩu còn chăng, mới đến thằng
Một mình sức mọn chẳng thành công
Kéo đảng lập bè tụ đám đông
Nếu thắng thì chia quyền, lợi, lộc..
Một đời thủ đoạn, hết nhân tâm
Loài vật tranh nhau, ấy luật rừng
Con nào cường tráng khỏe mạnh hơn
Sau trận thư hùng hai còn một
Giang sơn, “Mỹ nữ” cứ vẫy vùng
Nhân thế ngày càng bất nhân hơn
Tranh quyền đoạt lợi quyết liệt hơn
Thủ đoạn càng ngày càng xảo quyệt
Tàn độc, nham hiểm, nhỏ nhen hơn
Cứ thế loài người lụn bại thêm
Chút tình nhân thế hiếm hoi dần
Phía mảng tâm hồn càng nghèo kiệt
Tìm đâu ra được những tấm lòng
… … …
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
hay quá anh ơi.
Trả lờiXóaAi cũng nghĩ mình sẵn thông minh
Nước lên ắt biết đứng lên cồn
Nhưng cồn thì nhỏ - người như kiến
Nên mới tranh giành, sợ nước lên