HẰNG
NGA HỎI NHỎ
Gió đem
sóng trộn mây trời
để hồn em hướng về nơi phố phường
Anh nằm sân thượng trông trăng
Hằng
Nga cười hỏi: nhớ Nàng phải không?
SÁ CHI
Duyên tơ là chuyện của trời
Nồng nàn là chuyện của người thế gian
Có gai mới xứng hoa hồng
Không rúc vào nhụy đâu còn là anh.
TRÀN MỘNG
Bóng chiều trùm lấy hồn ta
Nửa mơ nửa tỉnh như là mộng du
Bên nàng suối chảy nguồn thơ
Tưới lên đời, nhểu xuống nơi xuân tràn.
Mảnh hồn hoang mãi ngát hương
Trả lờiXóaChẳng thôi dào dạt, vấn vương dâng đầy
Cho người khắc khoải ngày ngày
Sợi tơ khéo kết vương dày lối thơ.
Dặm trần nửa tỉnh nửa mơ
Xóabóng em chói lóa ngang trời lung linh
bồng bềnh tóc gió xõa vương
ngát hương nhụy noãn đào nguyên hoang hồn
Ánh trăng mờ ảo phía xa
XóaBóng đêm đồng lỏa cho ta tự tình
Nào môi, nào mắt em xinh
Cho anh uống trọn cuộc tình đêm nay !
Mơ mơ say chốn đào nguyên
Trả lờiXóaDưới trăng lấp lánh hân hoan môi cười
Bừng trong êm ấm thảnh thơi
ngất ngây sương tỏa, chơi vơi hương nồng.
Bài thơ nào cũng dạt dào em qua đọc thôi không biết họa, chúc anh buổi tối ngọt ngào yêu thương!
Trả lờiXóa