Links - Liên kết dến các trang Website. Blogspot, fb, chuyên trang thơ THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

31 tháng 8, 2015

** TÌNH THU

TÌNH THU
Trong thu có sợi nắng vàng
Có mây rơi xuống hồ trong in trời
Vườn thu có lá xạc xào
Có đồng tước hát lời chào phu thê
Sáng thu có gió chao về
Vi vu mơn trớn niềm mê rộn ràng
Nắng thu như dát bạc vàng
Nhuộm luôn nỗi nhớ hươm vờn dịu thơm
Thu về đem cả tình em
Khỏa vào dấu lặng niềm riêng nặng chùng
Chiều thu hây hẩy cơn nồng
Cho nao nực nóng lửa lòng nhặt thưa
Mưa thu tấp tểnh giọt dài
Nhẹ buông thánh thót trang đài dáng em
Tình thu hôi hổi chườm lên
Làn da mịn ấm ưỡn miền đê mê
Trăng thu rọi ánh câu thề
Trăm năm lời đá môi kề phượng loan
Đêm thu hương lửa ngụt ngùn
Tân nương tuyệt sắc giai nhân mởn lòng
Thu ơi, cứ tỏa ráng vàng
Anh bên em, hỏi gì bằng TÌNH THU
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

15 tháng 8, 2015

** … ... (NHỮNG DẤU BA CHẤM)

… ... (NHỮNG DẤU BA CHẤM)
Thời niên thiếu lòng ta trong như ngọc
Thích vui đùa cùng chúng bạn thân quen
Ngắm trăng lên, đuổi gió cuốn bên đường
Nhảy xuống tắm dưới dòng sông trong mát…
Nơi chôn rau làm lòng ta man mác
Khi không còn là đứa trẻ chăn trâu
Rồi cuộc đời, năm tháng.. đến trang sau
Thời cắp sách lùi vào miền ký ức…
…Có gì đó làm ta cay cay mắt
Bởi cõi lòng là một cõi vô biên
Kỉ niệm theo ta trên mọi chặng đường
Bóng ai đó, nụ cười và ánh mắt
Ừ lạ nhỉ người ta đâu có thích(!?)
Đánh mắt lườm nguýt xéo phía ngang vai
Và đung đưa như võng mỗi ánh nhìn
Cho ta phải nóng bừng và bối rối…
Ta tự nỏi tại sao nàng lại thế
Mới khi nào ngực nổi chúm cau non
Má hồng lên, môi ướt ửng màu sen
Và mơn mởn… vòng mông nom tròn lẳn
Ta nhìn trộm – chỉ thế thôi, nhìn trộm
Tưởng là nàng đang nhộng lột thành tiên
Nghe hương thơm trong gió thoảng êm đềm
Ngọt ngào quá… sao hồn ta say rượu?
…Rồi súng nổ, bom cày và đạn xới
Là thân trai, có lối khác được chăng
Và tất nhiên, xếp sách bút lên đường
Bóp cò súng - bên kia đi, ta sống…
Ta trở về trong niềm vui chiến thắng
Bóng người thân, có mất có người còn
…Nàng chờ ta, im lặng nụ cười duyên
Ta không thấy vì mải nhìn phía trước…
Trời Thủ đô, thiếu thời ta ao ước
Một hướng đời mới mở hứa tương lai
Hăm hở lòng ta câu chuyện làm người
Ta vụng dại - ấy nhân tình thế thái…
…Quê nghèo ơi sao ngày càng xa ngái
Nước qua cầu cứ chảy mãi về xuôi
Cho lòng ta cứ trăn trở khôn nguôi
Một hình bóng, một tấm tình bích ngọc
Ta luôn cười nhưng hình như lòng… khóc
Cho chính ta chùng nặng một nỗi niềm
Đã làm người sống ở giữa thế gian
Hãy thanh thản vì chữ Nhân giữ vẹn
Không ai trách… vì đời luôn vạn nẻo
Thiếu vài người, quê – chợ vẫn họp phiên
Trời luôn thương những ai sống giàu lòng
Rồi tất cả cũng có đôi có cặp…
Ta cứ bước, hướng trông về phía trước
Kiếm hành trang, phương tiện đủ đầy hơn
(Sẽ sa lầy nếu ta quá tham lam
Ta sẽ nhỏ hơn chính ta vốn có…)
Ta tự hào vì nhận ra điều đó
Chỉ tôn thờ coi trọng: nghĩa, nhân, tâm
Chỉ tôn thờ coi trọng một chữ Tình
Và sẽ sống vì Tình trong suốt kiếp…
…May mắn quá bởi cõi Tình quá tuyệt 
Lòng bên lòng bơi giữa biển mênh mông
Trong thênh thang lớn rộng đến tột cùng
Ta tự thấy cao thượng hơn nhiều lắm
Khi vào giữa cõi tình - miền nóng ấm
Mới hay rằng chẳng khác chốn thần tiên…
(Sao người ta cứ mải miết bon chen
Mà uổng phí cả đời vào nhỏ mọn...)
...Thử trải lòng để mặc cho và nhận
Để chính ta được luôn cả hai phần
Và bên nàng cũng thế, cũng thế luôn
Thật kì diệu – cõi tình luôn là thế
Xông xênh ta cứ nghe lòng thầm thĩ
Rỉ vào tai tiếng hát của muôn đời...
Rủ rê ta xem chuyện của muôn loài
Thật minh bạch giữa thanh thiên bạch nhật
Có chi đâu, cứ chăng là thậm thụt
Trong đêm đen mới lịch sự, đàng hoàng
Cứ lần mò giữa màn tối như bưng
Rồi hỉ hả cho thế là hiểu biết...
Hãy nhìn kìa, loài chim vang tiếng hót
Gọi bạn tình giữa buổi sớm mai xuân
Trên cành cao, lảnh lót tiếng trong ngần
Rồi chàng trống tót lên lưng nàng mái...
Và thảo nguyên mênh mông lời tình ái
Nắng nồng thêm mùa giao phối yêu đương
Không loài mô thậm thụt giữa đêm trường
Chẳng dấm dúi... tẽn tò như khuất tất
Chẳng ai hết. Chỉ loài người khác biệt
Chim thiên nga, trống chết – mái cô đơn
Chịu lẻ loi sống quạnh quẽ miệt trần
Không gá nghĩa, chịu làm thân góa bụa...
Có loài quyết vì tình mà quyết tử
Khi trao nàng tinh túy nợ ba sinh
Cũng là lúc nàng kết liễu đời chàng
Nhai nuốt hết tấm thân đang kiệt lực...
Là loài nhện chỉ một lần kết cặp
Chỉ một lần cho cả kiếp dương gian
Rồi thân chàng chính là bữa liên hoan
Cho nàng cả dưỡng chất và tinh túy...
Thế mới biết ái tình thật mãnh liệt
Màng chi thân, mạng sống cũng chẳng cần
Nào tính toan, toan tính thiệt rồi hơn
Chỉ tình mới là ngàn năm sống mãi
Thương thay bao những phận đời ngang trái
Sống vì tình mà vấp phải trầm luân
(Đời thì khuyên tìm chốn ấm tấm thân
Sống trước đã rồi yêu gì hãy tính)
**Có ai thấu tình yêu là bất định
Bởi cõi tình là chuyện của con tim
Nào phải đâu của lý trí chen ngang
Mà định tính, cân lường, so hơn thiệt
Tình yêu vốn chỉ bao hàm mãnh liệt
Là cuồng say, rạo rực đến si mê
Là hy sinh, dâng hiến cả những gì..
Cả sinh mạng, mà không hề nặng nhẹ
Cõi tình làm cuộc đời nên cao cả
Che chở, khoan dung tới đỉnh tận cùng
Nếu phút giây họng súng hướng tim nàng
Thì chàng sẽ hứng thay viên đạn nổ
Thì đâu hỡi những lon con, ham hố
Chuyện đời thường lại lấn bấn thiệt hơn
Cho nhỏ nhen khi nói chữ Ái tình
(Không có thực: chỉ yêu mình một nhẽ)
Trong nhân thế, chuyện hiển nhiên là thế
Nhưng nhiều khi vì cơm áo gạo tiền
Vì lợi lộc trong hổ lốn bon chen
Mà xuyên tạc, rảng giao và ngộ nhận
Ví như nói đẹp bên trong cái bụng
Đẹp tâm hồn (kiểu hạt nắng tia mưa)
Trong văn chương, âm nhạc thế là vừa
Nhưng lạm dụng thì dư thừa ngốc nghếch
Con người có vẻ đẹp và cái nết 
So ra thì cái nết vẫn nhỉnh hơn
Không đẹp lắm nhưng nếu mà tốt nết
(Tội cho ai... nói vẻ đẹp tâm hồn...)
Rông dài chi hỡi những chuyện bao đồng
Biết thưa thốt, lưỡi thế gian mồm miệng
Ai cũng thích ngồi lên trên ăn trước
(Trâu chậm uống đục, lội nước đi sau..)
Trâu đến trước đâu muốn làm vẩn đục
Tại cái chân và tại cả đất bùn...
Người chiến thắng chọn nàng đẹp nhất làng
Hỏi còn nào cho những kẻ đứng sau...
Ngàn năm rồi và mãi mãi... thế thôi
Cái đẹp, tốt ai cũng giành cũng giật
Phèo chọn Nở vì hiểu ra thế cuộc
Hoa hậu làng - phần trước, có kẻ trên
Phèo muốn lắm vung dao làm cách mạng
(Cách cái gì – mưu, sức... kẻ phàm phu
Nhưng nếu biết rủ nhiều Phèo tụ lại
Sẽ có ngày cá, kiến - ai thắng ai...)
Và khi thắng, Phèo giảng rao ống oải
Rằng làm người phải anh dũng kiên gan
Mit tơ Pheo có chí sẽ làm nên
Đại sự nghiệp, quang vinh lên cực đỉnh
Và Thị Nở đã không còn hấp dẫn
Mit tơ Phèo thích thư ký non tơ
Thịt vừa thơm, da trắng... đến mê hồn
Giọng thỏ thẻ... (Bố mit pheo còn sướng!)
Thôi chẳng nói chuyện những mùa gió chướng
Chuyện mít Phèo đi học lấy bằng to
Chuyện Nở đi mỹ viện tút lại đồ
Hòng níu kéo Phèo lại về với Nở...
... ... ...
Ta làm thơ chủ đề ba chấm dở (...)
Để cho đời chấm chấm mãi ngàn sau
Vì ngàn sau vẫn câu chuyện làm người
Trong nhân thế người vẫn Người một nửa...
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN


1 tháng 8, 2015

** NÀ NUỘT DA EM


NÀ NUỘT LÀN DA EM
Câu rằng: Nhất dáng nhì da
Nhì em cũng nhất mới là nhất em
Da em quá đỗi mịn màng
Trắng như tuyết, nuột như nhung nệm mềm
Mỏng tang như lụa tơ tằm
Mấy ai có được bảy phần da em
Mát êm nhưng ấm như chườm
Tay mà đặt nhẹ: nóng nồng lên ngay
Đưa anh vào giữa cơn say
Đê mê ngụp lặn vui vầy cùng em
Đằm vào đôi ngọn đồi viên
Hương đâu mà tỏa thơm lừng thế hương?
Rừng đen* tay mải luồn trườn
Mềm đâu mềm thế ngất anh rồi nè
Mơ da thịt ướm thịt da
Ta mình sáu chín (69) mới là vì nhau
Thế rồi trầu thắm duyên cau
... ...
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN