Links - Liên kết dến các trang Website. Blogspot, fb, chuyên trang thơ THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
29 tháng 1, 2010
24 tháng 1, 2010
MỘT CÕI ÂN TÌNH
-<>-
Truyện Ngắn
MỘT CÕI ÂN TÌNH
Category: TruyệnNgắn THIYÊN ĐÌNHNGUYÊN Tag: Văn Thơ
01/10/2011 08:46 am
MỘT CÕI ÂN TÌNH
** Nếu máy không hỗ trợ fone chữ thì bạn chép vào trang Word rồi đổi sang fone Times New Roman... (hoặc VNI...) là OK.
ĐỌC TIẾP NỘI DUNG CÂU CHUYỆN
23 tháng 1, 2010
KHUẤT NGUYÊN - MỘT CAO NHÂN TRÍ KIỆT
-<>-
Làng Văn Kim Cổ

KHUẤT NGUYÊN
Khuất Nguyên là nhà
thơ được nhân dân Trung Quốc kính trọng nhất và yêu thích nhất trong
hàng nghìn năm nay. Ông sống vào thời ky Chiến Quốc (từ năm 475 đến
năm 221 trước công nguyên ). Cái gọi là “Chiến Quốc” là vì đây là một
thời đại các nước chư hầu san sát, hỗn chiến không ngừng. Trong đó
nước Tần và nước Sở là hai nước có thực lực lớn mạnh nhất lúc
đó. Mười mấy nước nhỏ khác đều dựa vào hai nước này.

Khuất Nguyên (chữ Hán: 屈原; bính âm: qū yúan), tên Bình,
biệt hiệu Linh Quân (340 TCN - 278 TCN) là một chính trị gia, một nhà thơ yêu
nước nổi tiếng của Trung Quốc.
Ông là người trong hoàng tộc nước Sở, làm chức Tả Đồ cho Sở Hoài Vương. Ông học
rộng, nhớ dai, giỏi về chính trị, lại có tài văn chương. Lúc đầu ông được vua
yêu quý, sau có quan lại ganh tài ông, tìm cách hãm hại. Vua Sở nghe lời gièm
pha nên ghét ông. Ông âu sầu, ưu tư viết thiên Ly Tao để
tả nỗi buồn bị vua bỏ.
Ngoài tập Ly Tao là
tập thơ bất hủ của ông để lại, ông còn có nhiều sáng tác thơ khác như Sở từ, Thiên Vấn (Hỏi trời).v.v.
Đến cuối đời ông bị vua Tương Vương
(người nối ngôi Sở Hoài Vương) đày ra Giang Nam (phía
nam sông Dương Tử). Ông thất chí, tự cho mình là người trong sống
trong thời đục, suốt ngày ca hát như người điên, làm bài phú "Hoài Sa" rồi ôm một phiến đá, gieo
mình xuống sông Mịch La tự tử.
Ông cũng chính là nhân vật trong sự
tích tết Đoan Ngọ (Đoan Dương). Theo truyền thuyết này, để
tưởng nhớ về con người và cái chết bi ai của ông, hàng năm người ta tổ chức vào
ngày mồng năm tháng năm là ngày tết Đoan Dương ở Trung Quốc và
một số nước khác ở Châu Á.
TÍNH
CÁCH
Ông là người tính tình luôn thay đổi một
cách kỳ dị thể hiện qua các trang viết của ông: vừa vui đã buồn, vừa cười đã
khóc. Vừa muốn đi xa lại đổi ý. Đòi lên chầu Thượng Đế lại muốn trở về cố hương, rồi lại muốn tự tử.
Tình cảm của ông biểu hiện một cách trung thực: mỗi chữ là một tiếng thở dài
lâm ly, một giọt nước mắt não ruột. Ít có một văn nhân nào đau khổ, thác loạn
đến thế.
Ông không chịu đem cái thân trong sạch mà
để cho vật dơ bẩn dính vào mình được: "Chẳng thà nhảy xuống sông Tương,
vùi xác vào bụng cá, chớ sao đang trắng lôm lốp, lại chịu để vấy phải bụi dơ”.
Cái câu mà người đời nghìn đời sau vẫn nói khi nhắc đến tính cách KHUẤT NGUYÊN: CẢ ĐỜI (Thiên hạ) SAY, MỘT MÌNH TA TỈNH - CẢ ĐỜI ĐỤC MỘT MÌNH TA TRONG.. SAO TA KHÔNG UỐNG HẾT NƯỚC ĂN HẾT BÃ CHO SAY LUÔN MỘT THỂ, KHÔNG KHUẤY BÙN KHOẮNG CẶN BẨN CHO ĐỤC LUÔN MỘT THỂ..."
Cái câu mà người đời nghìn đời sau vẫn nói khi nhắc đến tính cách KHUẤT NGUYÊN: CẢ ĐỜI (Thiên hạ) SAY, MỘT MÌNH TA TỈNH - CẢ ĐỜI ĐỤC MỘT MÌNH TA TRONG.. SAO TA KHÔNG UỐNG HẾT NƯỚC ĂN HẾT BÃ CHO SAY LUÔN MỘT THỂ, KHÔNG KHUẤY BÙN KHOẮNG CẶN BẨN CHO ĐỤC LUÔN MỘT THỂ..."
Thật chỉ có ở bậc cao nhân, tuấn kiệt
10 tháng 1, 2010
NỒNG NÀN
Trời làm mây trộn vào mây
làm gió xoắn xiết quấn đầy hương nhau
Ai làm nước chảy qua cầu
cho ai ôm trọn nỗi sầu trăm năm
Ai làm ngày lút vào đêm
cho ai cố níu hoàng hôn cuối chiều
Ai làm thơm nụ hôn yêu
cho ai đắm đuối quên trời rộng cao
Ai đem đời đổi cho nhau
để mình có cả hai đầu yêu thương
… …
Trời làm nên mối tơ vương
cho duyên tơ nối nồng nàn vào nhau
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)