SINH
RA LÀ ĐỂ CHÁY
Nhang cháy
thân mình để thành hương
Thơm lên
tiên tổ lẫn đời thường
Thức tỉnh
lương tâm người trần thế
Đời
nhang nào sá cháy thành than
Bút chì
rút ruột vẽ nên tranh
Trộn
trắng vào đen thổi thành hồn
Thân bút
ngắn dần theo nét vẽ
Có sá
chi nao, kiếp dương trần
Môi mởn
hồng lên bởi nhờ son
Cạn
mòn môi hay ngắn thân son
Chỉ
vì hoa kia khoe sắc thắm
Đời
son nào sá hiến thân mình
Điếu
thuốc sinh ra biết phận hèn
Lần lượt
từ đầu cháy đến chân
Để tỏa
khói hương che buồn bã
Thơm lên
một chút phía tâm hồn
Và kìa,
ngọn nến chiếu vào đêm
Le lói
thôi nhưng sáng nỗi niềm
Bởi
cháy thân đời trong kiếp sáp
Cạn
mòn cho sáng góc đêm hoang
Và kiếp
đời ta trong lang thang
Cứ cháy
bùng lên giữa miệt trần
Cháy rực
tâm can trong tình ái
Cạn
mòn chi mấy hỡi thúy loan
Không cháy
đời ta sẽ héo hon
Cháy bùng
cháy rực cháy lan loang
Sang cả
nửa kia cùng cháy dữ
Hai đời
gộp môt, cháy hân hoan
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
chay den khet let luon ho anh?
Trả lờiXóa