THẰNG
TÙ KHÔN.. RẬN
Thằng
bất trị đầu trọc lông lốc
Mặt
khó ưa, cọng tóc cũng không
Tóc
nào lại mọc dưới chân
Ngụy
trang nòng pháo trun thân ỉu xìu
Ngủ
chi lắm (đang đi cũng ngủ)..
Ngủ
một mình, một thế thõng lưng
Nhật
tàn, nguyệt tận, niên cùng
Mình
mềm như bún, hiền lương.. ngố khờ
Thức
và ngủ, ngoài thức là ngủ
Khi
thức thì hùng hổ hung hăng
Vươn
người.. Phù đổng tráng niên
Đêm
đêm dựng dậy dọc ngang tưng bừng
Nào
khôn dại đánh thức nó ngủ
Thức
dậy rồi làm khổ xung quanh
Khổ
rằng chén ả chén anh
(Khổ
thế khổ nữa mới càng sướng tiên)
Nên có chuyện đi Sài Gòn phố*
Về
nhà rồi túi ví.. trơn lu
“Về
rồi mới thấy rằng ngu
Thằng
lớn xài ít thằng cu phá nhiều”…
Đời
là chuỗi bồng phiêu hưng phấn
Thân
đọa đày trong đoạn thăng thiên
Ai thích
tù kiếp chung thân
Cho
ai ngạt thở nhân gian bổng trầm
Đang
thụ án, trong vòng tù tội
Mà sao
Mi hớn hở hung hăng
Cái
thằng bất trị điên điên
Không
thích ra giữa đời thường tự do
Để
coi nguyên cớ vì mô
Phải
chi chi nhũn nhi đồ chi chi..
Thì
ra, Rận cũng thua Mi
(???)(???)
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
thang kho coi dzay ma de thuong. hi hi
Trả lờiXóa