*Nhân Mùa Vu lan 2017 Tác giả đăng ra trang Những bài thơ tâm huyết viết kính tặng hương hồn Mẹ hiền.. & cũng mong chia sẻ với những ai về Chữ hiếu, nỗi niềm về Mẹ, tình Mẫu tử...
*Năm 2017 với Tg là dịp kỷ niệm 30 ngày mất của Người (10/11al/1987)
**Bài đăng này dự phòng cho bài đã đăng (nhưng giờ không thấy hiển thị trên trang. Sorry >100 người đã like, comments trong bài đăng đó..)
*1
VỀ VỚI MẸ
Con đã về với Mẹ Mẹ ơi
Giữa buổi chiều thu nắng vàng trời
Con nhìn bóng Mẹ gầy hiu hắt
Đổ dài theo mỗi bước ..chơi vơi
Con đã về với Mẹ, Mẹ ơi
Bóng nắng vàng hoe chỗ Mẹ ngồi
Giọt lệ nhớ thương nơi mắt ướt
Lăn dài trên má, cạn chưa rơi
Con đã về với Mẹ, Mẹ ơi
Để nhớ để thương để thành người
Chỉ về với Mẹ con mới thấy
Ấm lòng. Tan hết nỗi đơn côi
Con đã về với Mẹ Mẹ ơi
Đường trần Mẹ trải đủ buồn vui
Ngọt bùi cay đắng bao ngày tháng
Đè nặng đôi vai gánh cuộc đời
Con đã về với Mẹ, Mẹ ơi
Về khi con đã hiểu tình đời
Đã hiểu tình người và tình Mẹ
Nghìn trùng vô tận giữa muôn khơi
Con đã về với Mẹ Mẹ ơi
Bóng Mẹ còn đây, Mẹ đâu rồi
Dặm đường con bước, đời trần thế
Ngoảnh nhìn chốn cũ: đã xa xôi
Con đã về với Mẹ, Mẹ ơi
Hương hoa vẫn tỏa sắc đầy trời
Thắm hồng tình Mẹ - Nguồn sức sống
Cho tình đời đầy ắp không vơi
Con đã về với Mẹ, Mẹ ơi
Nghểnh cổ ngóng mong phía cuối trời
Biết đâu chẳng nỡ xa con cái
Mẹ sẽ quay về giữa mênh mông
Con đã tìm về trong đợi trông
Ngồi bên mộ Mẹ ngó hư không
Mây trời thăm thẳm sâu vời vợi
Hồn Mẹ nơi nao có ngoái về?
Con về với Mẹ, Mẹ đã đi
Đi qua trần thế, tuổi xuân thì
Qua cả cảnh già cần yên nghỉ
Cần chút ân tình. Chẳng cần chi
Con về với Mẹ, Mẹ đã đi
Đến nơi chim hạc vẫn bay về
Nơi tổ tiên và thiên thần ở
Còn giữa dương trần con vẫn đi
Con tìm về Mẹ, Mẹ đã đi
Tìm gì? Khi biết chẳng tìm chi
Mẹ ơi con đã tìm thấy được
Thấy được chính mình thuở hàn vi
Mẹ còn nhớ chứ, có thời kỳ
Mới mùng hai tết, nỏ hề chi
Lên rừng vào núi.. tìm mưu sống
Con bắn súng diêm đuổi cọp đi
Mẹ ơi sự sống mong manh thế
Giữa núi rừng chỉ mẹ con ta
Vì đời, vì chữ cho con cái
Đôi vai gầy Mẹ chẳng nề hà
Mẹ đã đi xa, đi quá xa
Cho lòng Mẹ trải giữa bao la
Cho giữa đường trần đầy bụi bặm
Con nhìn ra điều phải nhận ra
Bây giờ con sống giữa phồn hoa
Nhớ mùng hai tết, bóng mẹ già
In dấu chân trên sườn non vắng
Lưng oằn gánh nặng bước thấp cao..
Nhớ Mẹ lom khom gốc cây cau
Nhặt lá trầu vàng để têm trầu
Dành lá còn xanh ra chợ bán
Một liền, đâu được mấy xu đâu!?
Lần trước con về chẳng được lâu
Lại lao vào chốn bụi hồng châu
Cầu vinh hưởng lạc tìm phú quý
Giữa kiếp phù hoa, kiếp đầy sầu
Lần trước, con về chẳng được lâu..
Lại đi. Tìm thứ để bắc cầu
Theo hướng lợi lộc và vinh hiển
Biết đâu. Mình đang nhỏ đi đâu!
Con quyết từ nay trở về sau
Cân bằng cao thấp với nông sâu
Con về với Mẹ vì như thế
Cho hôm nay.
Và cho mai sau
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
Được gửi từ Yahoo Mail trên Android
*2
TRĂNG VU LAN
Trăng vu lan bàng bạc đêm về sáng
phôi pha thời gian chớp bể mưa ngàn
Bao nhiêu năm rồi không còn mẹ
Nhưng đường trần vẫn rải bước chân con
Mọi vật mờ nhòa, như khói như sương
Như ánh trăng ngà canh khuya cuối tháng
Như cánh vạc cánh cò trên đồng bát ngát
Như giang chiều mải miết phía chân mây
Con vẫn thường nhìn về phía trời tây
khi hoàng hôn chuyển sang màu xám bạc
khi màn đêm trùm lên che xơ xác
Nhớ gió Lào bỏng rát… chốn quê xưa
Con nhớ quá ánh mắt nhìn mệt mỏi
(chỉ bừng lên khi con có tin vui)
Lưng mẹ oằn vì gánh nặng trên vai
Mẹ vẫn bước là nhờ niềm hy vọng
Mẹ vui sống vì mong ngày mong tháng
Cho con lớn lên sức vóc bằng người
Dang tay dạng chân rộng dưới đất trời
Trí óc tâm hồn tựa ánh sao khuê
…Và hôm nay, không còn Mẹ trên đời
Tóc con cũng hai ba màu năm tháng…
Đời hai phần trải theo mưa nắng
Trăng vu lan nhuốm bàng bạc màu sương
Những ký ức thì càng một rõ thêm
Nhớ bóng mẹ ngày chưa khuất sau núi
Khi bóng mẹ vẫn đổ dài vạn lối
Trên đường trần che chở bước chân con
Cho đến khi Chiếc bóng lặn đầu non
Vĩnh viễn ngàn đời hay vạn kiếp…
Và đến khi con chắc chắn được
Mẹ vẫn hằng ở cạnh bên con… …
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
*3
MẸ ƠI
MẸ THƯƠNG CON KHI CON CÒN TRONG BỤNG
RỨT RUỘT - CON CHÀO ĐỜI, MẸ HẠNH PHÚC RƯNG RƯNG
SUỐT ĐỜI CHĂM CHÚT CHO CON
TẢO TẦN TẬN TỤY MONG CON TRƯỞNG THÀNH
CHĂM TỪNG TẤM ÁO MIẾNG ĂN
CON ỐM NẶNG, MẸ SẴN SÀNG CHẾT THAY
CHA THƯƠNG, ĐẠI SỰ ĐƯỜNG DÀI
MẸ THƯƠNG NHỮNG CÁI HÀNG NGÀY KHÔNG TÊN
SAO MẸ NUÔNG CHIỀU CON THẾ MẸ
KHÔNG THƯƠNG CON BẰNG LUYỆN CHÍ RÈN THÂN
BẰNG THỬ THÁCH GIAN KHỔ KHÓ KHĂN
CHO CỐT CÁCH CON: CƯƠNG THƯỜNG, BẢN LĨNH
ĐỂ MAI SAU CON LÀ NGƯỜI KIÊN ĐỊNH
ĐỂ CON ĐÁNG MẶT TRONG NHÂN THẾ - MẸ ƠI
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
*4
MỘT NIỀM
Kính dâng hương hồn Mẹ, nhân mùa vu lan
Một làn khói bếp chiều lam
Cũng làm con đáu niềm thương Mẹ hiền
Một làn gió kéo mây dông
Mẹ về có kịp? đường trơn quá trời
Một chiều suông rả rích mưa
Nhìn lơi bong bóng Mẹ ngồi trầm ngâm
Một ngày con Mẹ thành danh
Mẹ cười như trẻ, mắt hiền nước rơi
Một dòng sông chảy về xuôi
Suối nguồn tình Mẹ muôn đời bao la
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
*5
CON LẠI VỀ VỚI MẸ
MẸ ƠI
**Kính dâng hương hồn Mẹ hiền
Con lại về với Mẹ, Mẹ ơi
Ngồi bên mộ Mẹ ngó trùng khơi
Mênh mông tình Mẹ còn ở lại
giữa chốn dương trần sương khói bay
Con đã về rồi Mẹ kính yêu
Nửa đời con ruổi nẻo hoang liêu
Gồng gánh bon chen tranh lợi lộc
Mới thấy dương trần lắm rong rêu
Mộ phần, Mẹ gửi xác lại đây
Cho đám cháu con, nắm nhang gầy
Thanh minh, giỗ chạp, rằm tháng bảy..
Tỏ chút lòng mình cho vợi đau
Con lại mơ màng giấc nông sâu:
Hồn Mẹ về bên cạnh Ông Bà
Thiên thần bay lượn như chim Hạc
Dẫn Mẹ vào thăm xứ Ngân hà
Mẹ hãy thiên thơ với tửu trà
Đừng lo con ở chốn phù hoa
Nẻo trần vốn dĩ đầy bụi bặm
Mẹ đừng vướng bận nha, Mẹ ơi
Sương phủ mấy màu tóc dần thưa
Con cũng thăng trầm chút gió mưa
Đủ để hiểu ra và thấy được
Tình thương con nhận quá vô bờ..
Con đã về đây giữa chiều thu
Chỉ để vấn an Mẹ chút thôi
Mà cốt cho lòng con nhẹ bớt
Nỗi niềm canh cánh nhớ thương Người
Muốn tỏ một lời thôi Mẹ ơi:
Con đã đi qua những chặng đời
Gập ghềnh trầm bổng không còn Mẹ
Nhưng Mẹ trong lòng con Mẹ ơi
Nhớ Mẹ ngày xưa, phiên chợ trưa
Người đời xuôi ngược sạp vắng thưa
Mẹ ráng tảo tần thêm chút nữa
Cầu may ai đó vẫn thiếu thừa..
Con ngóng đầu thôn bóng thấp cao
Mẹ về, tấm bánh ngon quá thôi
Mẹ cười nhân hậu nhìn cái miệng
Nhấm nháp đồng quà, ôi quá vui..
Con sớm biết mình phải làm chi
Biết cố làm môi Mẹ mỉm cười,
mắt Mẹ ánh lên niềm hy vọng:
Mai sau con Mẹ sẽ thành người
Thời loạn con vào chốn gươm đao
Mắt Mẹ nhòa đi, lệ hoen mi
Phúc phần con nhận từ tình Mẹ
Nên trong cõi chết con tìm về..
Con đã đi bên một nguyện thề
Hết lòng hiếu thuận với Mẹ yêu
Cho Mẹ tự hào vì con cái
Sống lâu, sống thọ giữa vui vầy..
Không ai đọc trước được chuyện đời
Hàn vi phụng Mẹ mấy khi vui
Thơ thới, Mẹ đà theo tiên tổ
Thiết chi mấy thứ phía tơi bời..
Con đã về bên Mẹ, Mẹ ơi
Tấm lòng phụng dưỡng, gói trôi xuôi
Đâu Mẹ còn cần chi chuyện đó
Ví đảo thời gian: nay thành xưa!
Con đã về rồi đây, Mẹ ơi
Về ngồi cạnh mộ, chắc Mẹ vui
Mẹ cứ an lòng nơi cực lạc
Trần gian con bước, nước tự hào
Con mãi nhìn vào thăm thẳm mây
Nuối lòng mong Mẹ ngoái chút thôi
Cho hồn luôn ấm nồng tình Mẹ
Nhân gian Mẫu Tử vốn muôn đời
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
*6
MÙA VU LAN NỮA
Mùa vu lan nữa lại tới rồi
Con nhớ Mẹ hiền quá Mẹ ôi
Đêm mơ thấy ngủ trong lòng Mẹ
Êm, ấm, mềm, thơm vú sữa trào
Tỉnh dậy quờ quanh Mẹ đâu rồi
Hiểu ra ngẩn mặt – chỉ là mơ
Mẹ đã đi về nơi Tiên tổ
Hơn một phần tư thế kỉ rồi
Con cũng gập ghềnh bước thấp cao
Muối sương vãi trắng nửa mái đầu
Vinh hoa phú quý vài ba chút
Thế thái nhân tình hiểu mấy câu
Con biết mình chưa được bao nhiêu
Nhưng chốn thiên thu Mẹ vẫn cười
Mẹ vui hởi dạ.. về thằng út
Thỏa nỗi lòng mong, nỗi tự hào
(Nhớ Mẹ lom khom gốc cây cau
Nhặt lá trầu vàng để têm trầu
Dành là còn xanh ra chợ bán
Một liền, đâu được mấy xu đâu)*
Tình Mẹ mênh mông quá Mẹ ơi
Xa rồi vẫn ngoái chốn bụi mù
Vẫn lo con giữa đời trần thế
Chỉ đường tìm tới cuộc giao bôi
Câu chuyện ngày xưa linh quá thôi
Nay con đã đến được bến bờ
Đức tin của Mẹ con mãi giữ
(Biết con mãn ý, Mẹ mỉm cười.)
Mong Mẹ thong dong nơi hạc bay
Thiên thần, tiên nữ múa ca vui
Còn bên con có người con ước
Sẽ bước cùng con mặn tình đời
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
*Khổ thơ đã in trong bài VỀ VỚI MẸ
(Tập Nếu không thổi.. NXB VHVN)
*7
NUỐI HOÀI NGHĨA MẸ - MẸ ƠI
Ngày tháng, tiếp tháng ngày kế tiếp
Dòng đời trôi mải miết ngàn năm
Nhớ thương chồng chất chất chồng
Cõi lòng trĩu nặng nỗi niềm ruột gan
Từ ngày Mẹ không còn sướng khổ
Không đa đoan nần nợ ba sinh
Mẹ về với chốn thần tiên
Còn con bước tiếp miệt trần nắng mưa
Con luôn ngoái lòng về tình Mẹ
Công ơn Người trời bể không so
Mẹ Thầy sinh dưỡng, chăm lo
từng ngày từng bữa, lời ru thâm tình
Con quyết ráng học hành (thời trẻ)
Để vui lòng Thầy Mẹ kính yêu
Lớn lên nung chí làm người
Đi trong thiên hạ cao đầu sải chân..
(Nhiều khi sướng, không cần giàu có
Người ta khen con cái lớn khôn
Trưởng thành luyện chí lập thân..
Thì cha mẹ sướng còn hơn được vàng)
Mẹ ơi, ở chốn linh hồn ở
Đừng lo con vất vả chợ đời
Mẹ ơi câu chuyện làm người
Khi còn sống Mẹ đã cười đấy thôi
Con khơi được niềm vui cho Mẹ
Mẹ tự hào cười mắt nhăn theo
Với lòng nhân hậu vô bờ
Tháng ngày vui sống là nhờ cháu con
Ngồi bên mộ hình dung về Mẹ
Cả cuộc đời vất vả hy sinh
Bổng trầm lo cuộc mưu sinh
Ra đi nhẹ nhõm trong tình yêu thương
Bông hồng thắm ngực con trống lạnh
Nơi buồng tim hoang vắng tràn loang
Đâu rồi bóng Mẹ trùm râm
Như xoè đôi cánh che lên cuộc đời
Tờ lịch mới in ngày giỗ Mẹ
Ngày đau thương, con trĩu lòng thơm
Đâu rồi ánh mắt Mẹ hiền
Chứa chan trìu mến vô vàn bao dung..
Con nhớ quá, nhớ từng chuyện nhỏ
Từ cối trầu Mẹ giã để ăn
Hàm răng cái rụng cái còn
Quả cau cứng Mẹ phải giần bấy ra
Đến chuyện lớn con vào lính chiến
Đạn trên đầu, bom nện sau lưng
Mắt nhòa lệ đẫm mi hoen
Mẹ đau xoắn ruột, xương khan héo mềm
Trầm bổng quá kiệt mòn sức Mẹ
Lá khô dần chẳng thể nuối thêm
Ngoái nhìn trần thế rồi buông
Mắt nhòa khép lại nhẹ nhàng Mẹ đi..
Ôi, vẫn biết sự đời vạn thuở
Thác là về, ở mới mong manh
Cõi trần - quán trọ thời gian
Mà sao hụt hẫng đau lòng nát gan
Ngày giỗ Mẹ con thường thiền tĩnh
Một mình con ngồi lặng suy tư
Cho lòng hiếu ngấm sâu hơn
Tạc vào tim: nghĩa Mẹ hiền kính yêu
Con chỉ muốn sà vô lòng Mẹ
Nũng nịu như thời bé ấu thơ
Vĩnh vòi đòi bú sữa thơm
Trong ngày giỗ Mẹ, ngày con mất Người
Ôi, Mẹ đã buông rời con cháu
Một mình nương theo gió chia ly
Đến nơi Chúa gọi Mẹ về
Vĩnh hằng ở cõi thiên kỳ lung linh
Nơi trần thế dõi trông vô vọng
Nỗi lòng này tỏ tận cao xanh
Rằng con trăm nhớ ngàn mong
Linh hồn Mẹ vẫn bên con suốt đời
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
*Viết sau mùa Vu lan,
(Trước ngày giỗ Mẹ hiền 10.11al.)
*8
THẲM SÂU TÌNH MẸ
Ngày đi..
mắt Mẹ lưng tròng
Con vào chiến trận có còn về không?
Nước nào nước chảy vòng quanh
Hoen mờ mắt Mẹ tràn loang nỗi niềm
Mong con chân cứng đá mềm
Bom gào đạn nổ.. sa trường
Con an
Ngày về
mắt Mẹ rưng rưng
Như là Chúa đã đoái thương Mẹ cầu
Nắm sờ.. như thuở ấu thơ
Ngón tay run rẩy lần mò thịt da
Như là Mẹ muốn kiểm tra
Đúng con trai Mẹ còn là vẹn nguyên
Mắt nhòe lệ giữa vòng ôm
Sức còm vẫn muốn ghì con vào lòng
Mẹ ơi!
Rộng lớn vô cùng
Thiêng liêng tình Mẹ muôn trùng mênh mang
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
*9
MẸ VỀ TRONG GIẤC NGỦ CON
Con mải bước giữa trường đời chi chít những dấu chân
(Chắc chắn Mẹ vẫn nhận ra dấu chân con trai cưng của Mẹ)
Dấu của bàn chân.. Mẹ luôn ngắm nhìn từng ngày từng bước
**
Tháng năm..
Dẫu có che mờ đi rất nhiều, khuất đi bao nhiêu thứ
Nhưng chẳng thể phủ nhòa hình bóng Mẹ trong con
Dáng Mẹ những chiều tất tả rời non
Lo trời xuống.. không lần được ra đường ngập lùm gai bụi
Cuộc mưu sinh mong cho con nhiều chữ
Mẹ vặn thân mình vắt lấy sức trao con
Mẹ gập lưng cấy lúa dưới đồng
Hay bán mặt trên đồi sim bứt củi..
Lưng Mẹ cong cứ như hình dấu hỏi (?).
Mẹ có hỏi mình sao dốc hết cho con?
Mẹ có hỏi trời sao đày ải Mẹ không?
Hay Mẹ nghĩ hy sinh ấy là điều đương nhiên như thế?
Rồi đương đầu, lầm lũi, miệt mài, kiên gan.. đi giữa mưa nguồn chớp bể
Mẹ có hỏi trời sao đời Mẹ cứ vì con?
Con đau bệnh bỏ ăn sốt hùi hùi (nghĩ dại) Mẹ dám chết thay con
Dám ăn cứt con nếu vì con khỏi bệnh!
...
Con giờ là người rành ngôn từ (vài ba phần nổi tiếng)
Mà chẳng có lời nào nói lên được một phần tình mẫu tử Mẹ ơi..
Không biết trước những lần Mẹ lại về ngắm giấc ngủ của con
Con mở mắt dụi tròn thì Người vẫy tay rồi tan vào chói lóa..
Người để lại một nụ cười hiền và làn mây hình dấu hỏi (?)
Mẹ hỏi con rằng có làm Mẹ vui không?
Có đáng mặt là con trai Mẹ hay không?
Có ra đàn ông trong nhân thế hay không?
Có thực hiện được nhiều những mong ước của Mẹ không?
Có tìm chọn được người đi bên đời con ưng ý hay không?
...
Con chớp mắt, thấy muôn hình dấu hỏi
Và chợt thấy hình như mình yếu đuối
Và nhận thấy còn quá nhiều điều dở
Lỗi ken dày chi chít
Sorry!
Giá như Mẹ đừng thương con nhiều thế.
Con sẽ nhẹ lòng
... ...
Có thể cuối cuộc đời này vẫn canh cánh trong con
Một nỗi niềm..
Nỗi niềm
Của những đứa con được nhận quá nhiều tình Mẹ
Mẹ ơi.
Xin Người cứ nhẹ như mây thênh thênh miền vô tận thưởng ngoạn xứ chân trời tiên cảnh mỗi mai sang
Lấp lánh
Thi thoảng, nếu có ngoái về chốn trần thì cũng đừng bận lòng chùng nặng, có chăng thì một nụ cười thấp thoáng chút tự hào. Nha Mẹ
Mẹ của con
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
*Viết nhân ngày Mẹ về cõi vĩnh hằng vào năm thứ 30
Được gửi từ Yahoo Mail trên Android
VU LAN BÁO HIẾU
*Như nhiều mùa Vu lan, Tác giả luôn dành những khoảng thời gian cho lòng mình, hồn mình.. thả về nơi cuối trời - NƠI CHIM HẠC BAY VỀ, nơi Tổ tiên và Thiên thần ở.. nơi Linh hồn Thầy Mẹ Tác giả cũng đã đến đó nhiều mùa trăng...
**Mời các bằng hữu, bạn bè, những người trọng tình tôn hiếu.. đọc những bài thơ của TG đã đăng qua từng năm trước trân website, G+, fb, (nhất là trang ruaja.blogspot.com
VỀ VỚI MẸ
TRĂNG VU LAN
MẸ ƠI
CON LẠI VỀ VỚI MẸ, MẸ ƠI
VỀ CHA
HOÀI NIỆM TRĂNG QUÊ
VU LAN MÙA TRĂNG
LẠI MỘT MÙA VU LAN NỮA
VU LAN 2015
...vv.vv..
và các video clip chủ đề Vu lan báo hiếu trên youtube...
VU LAN MÙA HIẾU HẠNH
Cuộc đời
trải bấy vu lan
Trăng suông không Mẹ
mỏi mòn chi trăng
Núi kia
khuất cả lối sờn
Bong tróc vạt cỏ,
trơ vầng thiều quang
Mẹ về*¹
đã mấy mươi năm
Chỉ con là vẫn hở hăm
nẻo trần
Lung linh
dáng liễu phớt chùng
Đậm đà tình Mẹ
sáng ngần phúc thiên
Cõi thần linh, Mẹ an nhiên
Đừng lo con cháu chi thêm nặng lòng
Nhân gian
vốn ở tại mình
Chữ tâm, chữ nghĩa, chữ tình, chữ nhân
Con Mẹ giờ tóc pha sương
Chỉ mong hồn Mẹ
luôn luôn
thảnh nhàn
... ...
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nếu muốn, bạn dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]