TẤM
THÂN MIỀN NÓNG ẤM
Tấm thân trần, gió gửi hết cho mây
Gió chẳng quản một đời bay mải miết
Đưa mây đi đến phương nào thở mệt
Dừng lại ôm nhau cuộn xiết ngủ vùi..
Tấm thân nồng, nắng trọn hiến cho hoa
Thấm vào nhụy từng li ti ấm nóng
Cánh mở ra hứng thèm thêm giọt nắng
Tắm sông tình, sắc thắm chuyển sang hoa..
Có khi nào gió ngủ, gió buông xuôi
Không bay nữa, để mây dừng phiêu lãng?
Nắng cũng thôi, nhạt dần trong trầm lắng
Để hoa tàn nhụy héo chốn phôi phai..?
Không thể nào mây gió lại xa nhau
Hoa và nắng sinh ra làm xuân đến
cho đến khi mệt nhoài miền hổn hển
Sáng mai về, mây gió nắng bên hoa
Tấm thân trần, gió gửi hết cho mây
Gió chẳng quản một đời bay mải miết
Đưa mây đi đến phương nào thở mệt
Dừng lại ôm nhau cuộn xiết ngủ vùi..
Tấm thân nồng, nắng trọn hiến cho hoa
Thấm vào nhụy từng li ti ấm nóng
Cánh mở ra hứng thèm thêm giọt nắng
Tắm sông tình, sắc thắm chuyển sang hoa..
Có khi nào gió ngủ, gió buông xuôi
Không bay nữa, để mây dừng phiêu lãng?
Nắng cũng thôi, nhạt dần trong trầm lắng
Để hoa tàn nhụy héo chốn phôi phai..?
Không thể nào mây gió lại xa nhau
Hoa và nắng sinh ra làm xuân đến
cho đến khi mệt nhoài miền hổn hển
Sáng mai về, mây gió nắng bên hoa
Ôi trái nhọt tràn trề
Trả lờiXóaChín trong lòng trời đất...
Gắt lên rồi rực cháy
Thiêu đốt đáy tim ta ...!!