MUỐN
KHÔNG MUỐN
Tôi
không muốn làm con thuyền vô định
Gió
đong đầy thì buồm mới căng lên
Rồi
lang thang theo biển nước dập dềnh
Trôi
trôi mãi về nơi không ai muốn
Tôi
chỉ muốn mình là cơn gió thoảng
Rong
chơi hoài cõng những áng mây bay
Rồi
chọn ra một cụm tím phớt hồng
Xoắn
xuýt lại thành mũi tên tình ái..
Tôi
không muốn phí cuộc đời quý giá
Trong
tầm thường níu kéo chốn nhân gian
Nơi
bon chen tranh đoạt lắm tị hiềm
Nơi dư
dả phù du cùng hư ảo..
Có khi
muốn mình chỉ là hòn đá
Nằm
dưới sâu lòng biển cả mênh mang
Xa
thật xa những cám dỗ miệt trần
Xa
hương phấn hoang đàng phần nhục thể
Tôi không muốn quăng mình vào sọt rác
Hay chính mình là sọt rác vất vương
Có còn không những giá trị nhân tình
Cho ai đó một tấc nhìn trân trọng
Tôi không muốn lao vào miền hoang lạnh
(Vốn kề vách xứ nóng ấm yêu thương)
Nhưng ở đây mọi thứ tỏa mùi đồng
Vô nghĩa quá, tiền như tiền âm phủ..
Tôi lại muốn mình như vì sao lẻ
Nằm lạc cô giữa vô kể tinh vân
Ngắm nhân gian qua cửa sổ lòng mình
Ôi nhân thế đa tình chi lắm vậy!
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nếu muốn, bạn dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]