NUỐI
HOÀI NGHĨA MẸ - MẸ ƠI
Ngày tháng, tiếp
tháng ngày kế tiếp
Dòng đời trôi mải
miết ngàn năm
Nhớ thương chồng
chất chất chồng
Cõi lòng trĩu nặng nỗi
niềm ruột gan
Từ ngày Mẹ không còn
sướng khổ
Không đa đoan nần nợ
ba sinh
Mẹ về với chốn thần
tiên
Còn con bước tiếp
miệt trần nắng mưa
Con luôn ngoái lòng
về tình Mẹ
Công ơn Người trời
bể không so
Mẹ Thầy sinh dưỡng,
chăm lo
từng ngày từng bữa,
lời ru thâm tình
Con quyết ráng học
hành (thời trẻ)
Để vui lòng Thầy Mẹ
kính yêu
Lớn lên nung
chí làm người
Đi trong thiên hạ
cao đầu sải chân..
(Nhiều khi sướng,
không cần giàu có
Người ta khen con cái
lớn khôn
Trưởng thành luyện
chí lập thân..
Thì cha mẹ sướng còn
hơn được vàng)
Mẹ ơi, ở chốn linh
hồn ở
Đừng lo con vất vả
chợ đời
Mẹ ơi câu chuyện làm
người
Khi còn sống Mẹ đã
cười đấy thôi
Con khơi được niềm
vui cho Mẹ
Mẹ tự hào cười mắt
nhăn theo
Với lòng nhân hậu vô
bờ
Tháng ngày vui sống
là nhờ cháu con
Ngồi bên mộ hình
dung về Mẹ
Cả cuộc đời vất vả
hy sinh
Bổng trầm lo cuộc
mưu sinh
Ra đi nhẹ nhõm trong
tình yêu thương
Bông hồng thắm ngực
con trống lạnh
Nơi buồng tim hoang
vắng tràn loang
Đâu rồi bóng Mẹ trùm
râm
Như xoè đôi cánh che
lên cuộc đời
Tờ lịch mới in ngày
giỗ Mẹ
Ngày đau thương, con
trĩu lòng thơm
Đâu rồi ánh mắt Mẹ
hiền
Chứa chan trìu mến
vô vàn bao dung..
Con nhớ quá, nhớ
từng chuyện nhỏ
Từ cối trầu Mẹ giã
để ăn
Hàm răng cái rụng
cái còn
Quả cau cứng Mẹ phải
giần bấy ra
Đến chuyện lớn con
vào lính chiến
Đạn trên đầu, bom nện
sau lưng
Mắt nhòa lệ đẫm mi
hoen
Mẹ đau xoắn ruột, xương khan héo mềm
Trầm bổng quá kiệt
mòn sức Mẹ
Lá khô dần chẳng thể
nuối thêm
Ngoái nhìn trần thế
rồi buông
Mắt nhòa khép lại
nhẹ nhàng Mẹ đi..
Ôi, vẫn biết sự đời
vạn thuở
Thác là về, ở mới
mong manh
Cõi trần - quán trọ
thời gian
Mà sao hụt hẫng đau
lòng nát gan
Ngày giỗ Mẹ con thường
thiền tĩnh
Một mình con ngồi
lặng suy tư
Cho lòng hiếu ngấm
sâu hơn
Tạc vào tim: nghĩa
Mẹ hiền kính yêu
Con chỉ muốn sà vô
lòng Mẹ
Nũng nịu như thời bé
ấu thơ
Vĩnh vòi đòi bú sữa
thơm
Trong ngày giỗ Mẹ,
ngày con mất Người
Ôi,Mẹ đã buông rời
con cháu
Một mình nương theo
gió chia ly
Đến nơi Chúa gọi Mẹ
về
Vĩnh hằng ở cõi
thiên kỳ lung linh
Nơi trần thế dõi
trông vô vọng
Nỗi lòng này tỏ tận cao
xanh
Rằng con
trăm nhớ ngàn mong
Linh hồn
Mẹ vẫn bên con suốt đời
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
*Viết
sau mùa Vu lan,
(Trước
ngày giỗ Mẹ hiền 10.11al.)
Em chào Anh. Năm nay Anh về quê không?
Trả lờiXóaTháng cuối năm rồi, một năm mới lại sắp đến, Em chúc Anh luôn khỏe, vui nhé.