SÓNG
Nhàn đầu, ngẫm
chuyện trời mây
Rằng sao biển cứ
sóng hoài ngàn năm
Bạc đầu rồi sóng vẫn
ham
Chồm lên bờ cát ngày
đêm, đêm ngày..
Vì trăng, biển có
thủy triều
Dập dềnh con nước
sớm chiều ròng lên
Vô thường, vô tận,
vô biên
Sóng vì gió, gió vì
miền hoang vu...
Đời người sóng gió
thiên thu
Xuống lên, trầm
bổng, buồn vui kiếp trần
Sóng trong lòng cũng
từng cơn
Dồn lên dềnh xuống,
lăn tăn thều thào..
Vừa vui đó, chợt
vương sầu
Bổng trầm trầm bổng
lên đầu xuống chân
Vì mình, tình sẽ héo
hon
Vì người, tình sẽ
ngát thơm ngậy nồng
Sống vì nhau giữa
lung linh
Thương trao hết cả
chữ tình nóngthơm
Lòng đem ra trải vì
lòng
Thềm hoa rực thảm,
gối giường gấm nhung
Sóng tình từng đợt
rung lên
Trộn đời nhau lại
làm nên đất trời
Hoa tàn rữa nhuỵ sẽ
rơi
Chỉ tình còn mãi
muôn đời không phai
THI
YÊN ĐÌNH NGUYÊN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nếu muốn, bạn dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]