SÓNG RU
Hai đứa ở hai đầu tia nắng ấm
Lòng nối lòng nhấp nhánh ánh tình xuân
Phập phồng tim gọi cửa, sóng ru đêm
Yên tĩnh quá, tiếng của từng hơi thở
Khe khẽ chứ, em đang nồng giấc điệp
Mới vừa xong, kế tiếp chuyện vừa xong
Ngàn vạn năm có bao cái trăm năm
Trong trăm ấy có bao tình trao gửi
Sóng cứ đánh đêm ngày lên bờ cát
Cát mỉm cười: ve vuốt nữa đi anh
Cho da em thơm, sạch, mịn và êm
Vết chân bước qua đời em, in dấu
Bóng anh dài trải lòng theo tít tắp
Sóng bạc đầu đâu do cát mà anh!
Tóc hai màu có thể bởi thời gian
Phong trần quá, vì em nên càng bạc
Thôi ngủ tiếp trong vòng tay ôm chặt
Hay dậy nào, lại tiếp chuyện trăm năm
Sóng ngàn năm xô bờ cát dập dồn
Không dào dạt đâu có còn là biển
Không dào dạt đâu có là biển rộng
Không bạc đầu đâu phải sóng ru em
Gối bờ vai, em ngủ giấc mơ êm
Anh ôm trọn một niềm chung vàng đá
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
Sóng và cát quấn nhau không ngừng nghỉ
Trả lờiXóaThơ và tình trải nhẹ chốn nhân gian !