TA KHỎA TÌNH TA RA MÊNH MÔNG
Ta để
đời ta trôi lang thang
Bồng
bềnh trên sóng ánh hoàng hôn
Tay
ôm chặt phao: đời em đó
Cá lặn
tìm trăng, ta sang em
Ta để
hồn ta lượn như chim
Trời
chiều nghiêng ngó kiếm hương em
Có phải
đụn tình: chòm mây thắm
Quấn
lấy hồn ta trong ấm êm
Ta để
tình ta tan vào em
Hòa
màu trắng nhạt với sắc êm
Nóng
ấm nồng nàn chan đằm ngọt
Gấp
gáp chi mà ham rướn lên
Phận
nào rong ruổi xứ mông mênh
Duyên
tơ thít lại sợi nắng hồng
Đất
trời rúng động đoàn thiên tử
Theo
lệnh lòng ta tắm tưới em…
… …
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
Thơ hay quá đi ,như mật ngọt giót vào tận trái tim,dạt dào cảm súc ,lắng đọng lòng người .
Trả lờiXóaCám ơn tác giả.