NGAO NGÁN – bài thơ TÊN Ở GIỮA
Em bận, bận gì suốt thế em
Đường trần đâu chỉ để chen ăn
Kiếp tằm – lá dâu và kéo kén
Quan tài quây kín kiếp – măm măm
Em đã làm người giữa thế gian
Bì bõm sang hèn với nhục vinh
Mua tiếng bán tăm: trăm, năm chục..
Mà chi đêm tối mới giật mình
Chống chế sống đời bởi các con
Ê chề chăn gối lạnh như băng
Làm vợ vợ hờ - nhưng ai biết
Chỉ em - em biết miệt phong trần
Cứ sống phí hoài mãi sao em(?)
Sống hèn chết nhục riết chăng quen(!)
Cứ được phết bồi danh sĩ hão
Bảy đời lo chạy một cái tên...
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
Viết tặng riêng Tình nhân 3 + 1 (Phương)
Anh đã mong chờ em lớn lên
Tìm về chân giá trị nhân văn
Về với cuộc đời - niềm kiêu hãnh
Bước ngẩng cao đầu trong chữ Vinh
Anh vẫn nghĩ rằng em là em
(Cam phận ô nhục – không phải em)
Phù du sương khói làn gió thoảng
Chẳng đủ choàng lên nỗi nhục nhằn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nếu muốn, bạn dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]