Links - Liên kết dến các trang Website. Blogspot, fb, chuyên trang thơ THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

28 tháng 7, 2016

** CẮT LÁT THỜI GIAN


CẮT LÁT THỜI GIAN
*Cảm tác khi chụp hình, ghi lại những khắc đời..

Thái thời gian thành ra từng lát mỏng
Thấy cuộc đời có nhiều chuyến trầm thăng
Chuyện mưu sinh lắm khi hối khi đằm
Chỉ tươi thắm là đi trong tình ái

Miền chăn nệm môi tìm nhau hoang dại
Pô hình này mới cuống quýt  làm sao!
Có hay không những ngậy béo bổ bùi
Mặt nghền nghệt, mắt đờ đi tội tội

Lát cắt trước đang cười tươi roi rói
Nháy mắt sau đã róng riết thậm thò
Hình tiếp theo như rên siết măn mo
Trong đờ đẫn thờ ơ vay trả góp

Thay bối cảnh đằng sau là bãi cát
Sóng dồn lên liếm từng đợt bờ nghiêng
Bọt trắng phòi tràn ra cả hai bên
Ta có trọn đời nhau cùng lãng mạn

Thay phông mới (ví dụ là thám hiểm)
Ôm nhau trèo lên thạch nhũ vạn niên
Ồ tay ai cứ mải miết luồn trườn
Bức ảnh đẹp chốn tận cùng hang động

Đời vậy đó, bên em là gió lộng
Mộng hồng loan cho phông cảnh châu loan
Những tấm hình theo lát cắt thời gian
Cùng vạn thế, mình trong nhau nóng ấm..

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN


** GIÁ NHƯ..


GIÁ NHƯ..

Giá như anh
không biết yêu
Thì đâu đã dám
bước liều qua.. em
Trầm mình vào nỗi cô đơn
Mấy lần không chết
lại còn tươi ra
Lang thang
giữa chốn la cà
Rơi vào ngơ ngẩn
như là khổ đau
Tình trường có khuyến mại đâu
Mà em cởi hết nốt sầu trong anh
Trần truồng
ngọn gió nổi cơn
Hồn rơi xuống đáy lỗ đen không về
Ngực rằm khi lá thu che
Đường xưa lồ lộ muối mè ô mai
(Nhớ lần men tới ngõ yêu
Tình sâu hun hút, mĩ miều lối vô
Như là nước chảy tồ tồ
Như là lốc xoáy vù vù bên tai
Roi yêu quất thẳng vào người
Sần sật từng khúc đời trai tiêu tùng)
Giá mà lưng ngựa thảo nguyên
Một mạch nước đại bóng rằm chưa qua..

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN



27 tháng 7, 2016

** THÌ RA TRONG CÕI LOAN


THÌ RA TRONG CÕI LOAN

Thì ra trong cõi loan
Êm hơn ta vẫn tưởng
Hơn nhung, hơn thảm mộng
Hơn bông đụn, hương vờn

Thì ra trong cõi loan
Mới là chốn thênh thang
Trời trong veo mây thắm
Gió vi vút thông ngàn

Thì ra trong cõi loan
Khói chẳng muốn bay lên
Sương lượn lờ vấn vít
Giữa ấm áp vô vàn

Thì ra trong cõi loan
Tình cũng thích miên man
Thích bồng lên bế xuống
Cho thỏa cái tang bồng

Thì ra trong cõi loan
Có một khối hạt nhân
Muốn tanh bành tận thế
Cho mọi thứ hoang tàn

Thì ra trong cõi loan
Khát hơn giữa sa hoang
Trong ngút ngàn vụng dại
Đâu chỉ có mơ màng..

Thì ra trong cõi hoan
Đời thấm đẫm nhân văn
Nước cười tràn suối mộng
Trăm năm cuộc vuông tròn
... ...

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

25 tháng 7, 2016

** Lời Ca Khúc NỐT TRẦM THĂNG BẢN NHẠC ĐỜI


Lời Ca Khúc NỐT TRẦM THĂNG BẢN NHẠC ĐỜI
Thi yên Đình Nguyên viết hàng ngàn bài thơ tình nhưng không hề có một bài nào bi lụy thất vọng oán thán và đau khổ.. nay có người bạn nhạc sỹ đề nghị cùng phổ một bài thoảng buồn, Đình Nguyên mới phá lệ viết thử phần lời, trước khi phổ nhạc, ĐN đăng ra tham khảo bạn bè:

NỐT TRẦM THĂNG BẢN NHẠC ĐỜI

(I) 
Người trọng tình thường ôm sầu một mình
Người có lòng thường ôm kiếp long đong
Đò sang sông
Họa mi hót trong lồng
Lời nặng buồn
Loang trong thinh không

(II)
Đời vị tình,
thường là đời nặng chùng
Người trọng tình là người rất nhân văn
Cho yêu thương
Ái ân dù một lần
Trong cơn say
Mắt quầng nguyện lòng

(I)(II)
 Ư. Ừ Ư Ừ…
Phận đời thường có những riêng chung
Khúc ca vui vẫn có đoạn chùng
Bản nhạc nào, đâu chỉ những nốt thăng
Khi du dương vẫn nhớ nốt nhạc buồn (3 lần nhỏ dần)


THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

*Vốn là nhà văn, Đình Nguyên chỉ đá gà sang music duy nhất một ca khúc ĐƯỜNG TRÂN BÊN NHAU gọi là có với bè bạn.. mời nghe trên NCT, xem video clip trên youtube

24 tháng 7, 2016

** ĐỀN BÙ

ĐỀN BÙ

Có lần lưỡi nói với răng:
Răng cứng sao cắn lưỡi mềm thế răng?
Răng phân bua với lưỡi rằng:
Sorry! xin lỗi đã làm lưỡi đau
Nào răng có cố tình đâu
Việc răng là phải nghiền nhai suốt đời
Cháo mềm xương cứng lưỡi ơi
Răng đâu được chọn nói lời         chối “No”
..
Rồi.. lần lưỡi bị vạ vu
Người ta đòi cắt quách đi - lắm lời
Răng kiên quyết cắn chặt môi
Bảo vệ cho lưỡi.. (răng thời bị thoi*)
Làm răng gãy mấy cái ngoài
Răng đi.. máu chảy, không lời thở than
Lưỡi như cảm động ân tình
Can trường vì lưỡi, thiệt mình răng ơi
...
Lưỡi mềm
thì lại sống dai
Răng cứng rụng trước vì này vì kia

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN


*đấm, nện..

** CÁI TÌNH

CÁI  TÌNH
 
Tạo hóa bầy ra những kiếp người
Phận đời đủ cỡ giữa trần ai
Này kẻ sất phu lòng nhỏ mọn
Nọ người trượng nghĩa dạ bao dung
Đức lớn phúc dày lo đại sự
Chí cao khí rộng liệu trường can
Đại hiệp trượng phu nam tử hán
Cũng vì thế thái cái nhân tình


THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN



** THUỐC LÀO CHỨ NÀO THUỐC PHIỆN


THUỐC LÀO CHỨ NÀO THUỐC PHIỆN
(Tâm sự cái Điếu cày)²

Dáng em thon, thân trường con lắm
Anh bồng lên soi ngắm lỗ trôn
Đưa xe* anh ngoáy hai bên
Vân vê.. rồi nhét bi tròn tròn vô

Anh dí lửa vào chòm lông nhỏ
Miệng kề mồm anh rít liên hơi
Đến khi phòi khói anh phê
Lơ mơ tay thõng mắt đờ.. hết pin

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
*xe điếu

21 tháng 7, 2016

** HAI MÀU TƯƠNG PHẢN


HAI MÀU TƯƠNG PHẢN
*Viết tiễn một người đi..

Xe đen về nghĩa địa
Chở một người ra đi
Người khóc, người ở lại
Tái tê cuộc phân kỳ

Còn xe kia trắng phau
Hớn hở chạy thật mau
Chở cô dâu chú rể
Hoa tươi rói trên đầu

Xe tang đen, đen thui
Lầm lũi, lọ mọ đi
Xa dần, xa thành phố
Tiếc thương cuộc chia lìa

Xe hoa đi tương lai
Ngập trong biển nói cười
Chúc tụng nhau suốt kiếp
Vui vui hết đời này

Xe tang đi một thôi
Đã đến, đã đến nơi
Bye mọi người ở lại
Chỉ có một người về*

Về hay ra đi?
Bbye
pp!

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN


20 tháng 7, 2016

** EM, BỐN MÙA - XUÂN



EM, BỐN MÙA - XUÂN
(Cháy rực lên Tình ơi)

Hè sang,
phượng đốt thời gian
Cho em rần rật dưới làn áo bay


Chiều thu
ráng đỏ đốt trời
Hoàng hôn buông,
vẫn một đời gọi em


Tình trong chăn
cháy đêm đông
Lửa lòng em
đốt cơn khùng man hoang


Cùng em thiêu cháy mùa xuân
Bùng bừng ngọn lửa
ngút ngàn
nồng say...

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

** TÂM SỰ CÁI ĐIẾU CÀY


TÂM SỰ CÁI ĐIẾU CÀY
(*Bài Xướng)
 Dáng trường thân lẳn với mông thon
Em được đàn ông ẵm khi thèm
Chổng dựng em lên nghiêng ngó ngắm
Ngoáy trôn lỗ sạch bã bèm ngoem
Đút mồm vào miệng hun móp má
Phòi khói em gào chửa chịu ngưng
Phê đã trao sang người chờ lượt
Đời em đâu khác đĩ lăng loan

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

19 tháng 7, 2016

** RA NGƯỜI, RA ĐÀN ÔNG

RA NGƯỜI, RA ĐÀN ÔNG
(*Nhớ Nguyễn Công Trứ)

Đã sinh ra giữa đất trời
Phải làm gì đó ra người đàn ông*
Nếu là con kiến, cọng lông
Thì đời luôn cứ cong cong.. đáng gì


Cao ưng điểu, thấp chim ri
Kẻ bò dưới đất kẻ đi.. trên trời
Hiền nhân trí kiệt ở đời
Nào ai lại sống như người đã "ao"


Uy danh ngời, ý chí cao
Đàn bà theo đó gởi trao phận, tình
Trước khi nói chuyện chiếu giường
Đàn ông phải chứng tỏ mình super


Vậy nên câu chuyện giống nòi
Hổ phụ hổ tử bảy đời oai phong
Điệu dáng thần thái đàn ông
Ngời ngời nét tướng rồng long phi phàm


Trong đầu là chuyện cao thâm
Dân an quốc thái trở trăn nặng lòng
Khác xa tép nhủi, ròng ròng
Quẩn quanh giặt ủi áo quần nấu cơm..


Đàn ông cốt ở tầm nhìn
Kình ngư phi phụng tỏ rành nông sâu
Khó cho mình dễ cho người
Có trách, trách kỷ.. hậu rồi trách nhân


Đàn ông phải đáng đàn ông
Phải đau thiên hạ nước non sự đời
(..Thẹn cho phường lũ mặt dày
Cướp công thì giỏi thì hay bất ngờ


Tụ bè kéo cánh dựng cờ
Ma lanh tráo trở một bầy vô lương
Còn chi đáng mặt đàn ông
Lòng nhân teo tóp, lương tâm cụt què


Chỉ rặt thủ đoạn ba que
Tranh quyền đoạt lợi bè nhè tục danh
Chờ trông chúng tự tốt lên
Khác chi mong đĩ trở thành thầy tu


Vận thời đang buổi âm u
Giặc ngoài nhử thính chúng bu như ruồi...)
Nên chăng thôi kiếp làm người
Làm cây thông đứng giữa trời mà reo*

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

** CHÚ CHÀY CÔ CỐI GIÃ CUA


CHÚ CHÀY CÔ CỐI GIÃ CUA
*K.tặng hghồn Nữ sĩ Hồ Xuân Hương

Đâu phải cãi chày cãi cối đâu
Mà là chày cối nó phang nhau
Chú chày gồng sức thọc thọc lỗ
Cô cối hứng lên ngửa ngửa liều
Càng giã càng hăng càng nhiều nước
Nhóp nhoép một hồi bở cả hơi
Chắt lấy nêm canh rau ngọt tuyệt
Thấm tận vào tim cối lẫn chày.


THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN


18 tháng 7, 2016

** QUÀY QUẢ CHỐN NGẬY BÙI


QUÀY QUẢ CHỐN NGẬY BÙI

Ta ở bên bờ những ngu ngơ
Ngó mắt trông sang phía khù khờ
Kiếm đâu dư dả phần vụng dại 
Cho đủ hành trang tới nghê ngô

Còn thiếu quá nhiều thế, ta ơi
Chẳng thấm gì đâu một kẻ rồ
Chỉ phụng hiến đời cho tình ái
Thì mong chi đủ cuộc rong chơi

Khi luống chiều suông, đang rối gay
Trời bỗng thương kẻ muốn ngù ngờ
Ban cho một bóng hồng rạng rỡ
Dư đủ làm.. ngây dại đù đờ

Từ đó giữa trời, ai có hay
Một gã đàn ông trán ngợi cao
Nhưng sống nửa say đày nửa tỉnh
Ăn món tình ngây ngọt ngậy bùi

Từ đó những chiều trời buông gió
Thì phía xa vời nắng lung lay

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN


** TẤM THÂN MIỀN NÓNG ẤM


TẤM THÂN MIỀN NÓNG ẤM

Tấm thân trần, gió gửi hết cho mây
Gió chẳng quản một đời bay mải miết
Đưa mây đi đến phương nào thở mệt
Dừng lại ôm nhau cuộn xiết ngủ vùi..

Tấm thân nồng, nắng trọn hiến cho hoa
Thấm vào nhụy từng li ti ấm nóng
Cánh mở ra hứng thèm thêm giọt nắng
Tắm sông tình, sắc thắm chuyển sang hoa..

Có khi nào gió ngủ, gió buông xuôi
Không bay nữa, để mây dừng phiêu lãng?
Nắng cũng thôi, nhạt dần trong trầm lắng
Để hoa tàn nhụy héo chốn phôi phai..?

Không thể nào mây gió lại xa nhau
Hoa và nắng sinh ra làm xuân đến
cho đến khi mệt nhoài miền hổn hển
Sáng mai về, mây gió nắng bên hoa


THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

 

** TÌNH BIỂN - BIỂN TÌNH


TÌNH BIỂN - BIỂN TÌNH

Hãy một lần ra biển
Để biết rộng vô cùng
Lặn xuống đáy mịt mùng
Biết mênh mông bụng biển

Đâu chỉ sâu và rộng
So biển với lòng em
Đâu chỉ sóng ngàn trùng
Cho tình em nồng mãi

Đời trai đem vụng dại
Để đổi biển lấy trời
Trong quày quả khù khờ
Mới biết em là biển

Nếu một điều ước đến
Anh muốn mình: dòng sông
Chảy suốt kiếp không ngừng
Rút ruột mình cho biển

Hòa đời mình vào biển..

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

17 tháng 7, 2016

** HẰNG NGA ƠI..


HẰNG NGA ƠI..

"..Nếu đời là 
những đêm trăng
Thì Ta đếm tóc Chị Hằng mỗi khuya..


(Đêm qua Ta nối nhịp cầu,
tự tay lái cả đoàn tàu.. sang Em)"


THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

** GIÓ RÊN


GIÓ RÊN

Lâng lâng mơn
đỉnh tình em
Trăng khuya
nguýt xéo ngoài rèm
rồi qua

Gió rên khẽ
sướng la đà
Thời gian khúc khích
thưởng trà đợi trăng

Ngất ngây
trên chóp nồng nàn
Trăng no trăng đói trăng tàn
mặc trăng

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN


** MĨ MIỀU TA VỚI TÌNH TA


MĨ MIỀU TA VỚI TÌNH TA
Ta với tình ta nằm mộng
Như hình với bóng lang thang
Trong mưa ướt phía ngoài hồn
Đuổi nhau chạy hoài hổn hển
Một lần ta, tình ta tắm
(Không đằm nơi bên sông quê)
Mà trên nệm lá đêm hè
Để nhăn nhàu làn áo ngủ
Ta với tình ta trong gió
Bay về đâu đó mênh mông
Nghe như hợp xướng nhạc lòng
Thênh thênh hoa tàn nhụy tạ
Ta với tình ta, thật lạ
Mĩ miều trọng đại hân hoan
Say sưa trong cuộc linh đình
Kết thành trăm năm vàng đá
Mai sau còn trong lời cỏ*¹
Kể rằng có một trang nam
Miên man nồng với tình mình
Cho thơ mãi còn hổn hển
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
Chú: Cỏ dùng trong nghĩa thảo, thảo dã. Hàm chứa, hướng tới khía cạnh thảo dân dân dã...
Lời cỏ: ý nói là lời đồn kháo của dân chúng.

** MÙI ĐỜI

MÙI ĐỜI


Mùi hương tỏa
tự thân em
Choàng thay áo xống
y xiêm
voan hường

Hương loang
trong thịt da ngần
Loang ra
xâm xấp
tựa màn sương trong

Mỏng tang
như dát
lụa mềm
Mắt nào tinh,
hẳn thấy làn.. mao nhung

Ồ đây là
trảng đồi thung
Tụ bồi ngùn ngụt
hương nồng túa tuôn

Có còn
con gái
trinh nguyên
Mà sao hương
quá nồng nàn
thế em

Cho đời đẫm vị
ngập hương
Cho nam tử hán
mười thương
gửi lòng..


THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN