Links - Liên kết dến các trang Website. Blogspot, fb, chuyên trang thơ THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

15 tháng 10, 2014

** NỆM LÁ CÙNG TRĂNG


NỆM LÁ CÙNG TRĂNG
 
Gió cài lên
mái tóc em
Chút hương cỏ dại
đồng hoang đêm lành
Trăng thu
cười mỉm liếc tình
Hỏi ai lót lá
em nằm mộng du
Dưới cầu
nước chảy liu riu
Đã lâu mới có
khúcvui trôi về
Em nằm
trên một niềm mê
Lâng lâng xúc cảm
bốn bề râm ran
Vin cành
bẻ một tấm chăn
Để che đi bớt
ánh trăng la đà
Trăng soi,
soi tỏ ngọc ngà
Cỏ cây lay động
ngẩn ngơ liếc nhìn
Thế rồi
trời bỗng lung linh
Tàn canh
cho một cuộc tình dưới trăng


THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

** PHIÊU BỒNG


PHIÊU BỒNG

 
Lãng tử sống vì tình
mải lang thang trong miền ngóc ngách
Cũng chỉ một thời nổi hứng
xếp chữ thành những dòng cảm xúc
Lẩm nhẩm điệu vần, xoay ngang dọc
thành thông điệp gửi ngàn sau
Muôn đời sông cứ chảy về xuôi
Một đời gửi hương tình theo gió,
Làm thơ viết thơ..
Nói toạc tiếng lòng mình,
nói hộ lòng đọc giả, hộ người đời...
Thơ viết về nàng,
tặng nàng,
về em, cho em
Nguồn cảm hứng tình thơ vô tận..
Nàng thơ
Em có ở trên đời hay chỉ miền ký ức
Thực thể hay chỉ trong tiềm thức?
Vạn biến khôn cùng
Nâng niu trứng mỏng
Ngôn tự từ nàng túa tuôn suối mộng
Ta chỉ là người chép lại
Xếp thành hàng lối
Hương ứa ra từ nguồn ộp oạp hoang vu
Ta chỉ là người đón dưới
Nước rỉ theo mạch ngầm
nổi sóng thần ngàn xưa dư chấn tới
Ta chỉ là người be bờ,
không để phí những giọt lòng nhểu vãi..
Ta không làm thơ mà chỉ viết ra
những cái ta làm, ta nghĩ
Thế cũng là thơ sao?
Ờ nhỉ!
Thơ là em, thơ ở trong em, em lại ở trong ta
Như ra biển em để sóng chồm lên
Ta lại trườn lên sóng..
Sóng cuốn một vòng
Ta lại cõng em bơi..
Dềnh lên dồi xuống..
Đã là thơ
Một mình trên lưng ngựa
giữa thảo nguyên
Tung vó đuổi theo tàu vạn lý
về phía chân trời
Cũng là thơ
Rất thơ..
Thế ra ta đang làm thơ
Rất nhiều là đằng khác
Cả ngàn bài
Sorry. Tri ân bậc tiền bối
Ngàn bài thơ ta dành tặng cho đời
Cho ai thích, đồng cảm thơ ta đẹp..
Làm động lực để ta chăm xếp tiếp
Những ngôn từ
Em tưới tắm.. hương hoa

   THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

** MẶN MÒI VỊ BIỂN

 

MẶN MÒI VỊ BIỂN

Biển xanh, xanh tận chân trời
Biển bao la chẳng biết nơi nào dừng
Biển mênh mông rộng khôn cùng
Biển sâu thăm thẳm như lòng nhân gian
…Mặn mà - là biển lòng em
Mênh mông, thăm thẳm, biếc xanh vì tình
Em đi từ biển đi lên
Chiều thu ngăn ngắt, đường duyên nặng chùng
Anh làm ngàn sóng nâng em
Cùng bơi về phía bồng bềnh lâng lâng
Thuyền kia dẫu có chòng chành
Chút vì sóng đánh cho tình thêm.. thơ
Thuyền trôi khi sóng gió xô
Chút chòng chànhvới dòng đời vấn duyên
Lang thang không bến chờ thuyền
Tưởng chừng thuyền sẽ mệt chìm khơi xa
Bỗng ngày đẹp, gió đưa thơ
Thuyền tình bến mộng đợi chờ duyên nhau
Biển cười đem sóng góp vui
Rạt rào vỗ mạn nói lời yêu thương
Mặn mòi muối náu lòng em
Ngấm vào lưỡi, tẩm vào dòng.. về tim
Hòa tan vào giữa cuộc tình
Tháng năm càng mặn càng đằm càng say.

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

** CHÚT TRẦN TÌNH TRỐNG MÁI

 

CHÚT TRẦN TÌNH TRỐNG MÁI

Nắng vàng nhuộm
cánh đồng thu lóng lánh
Đã qua thời
bướm nhỏng nhảnh vào xuân
Thu ưỡn mình
cho vóc dáng thêm sang
Như môi mọng ướt mềm thơm mùi xạ

Ôi tuyệt quá, trời xanh mông mênhquá
..Gửi giọt tình vào nhụy một loài hoa
Hương bốc lên theo gió rắc đầy trời
Để phụng hiến trọn đời mình cho gió

Hoa tàn úa, noãn lớn dần thành quả
Ong vo ve mà chi nữa ong ơi
Hãy bay đi cùng gió lượn khắp trời
Đừng ngứa nọc mà châm trôn hoa rữa

Đời vẫn thế, muôn lần hăm hở bước
Bóng theo cùng sát gót, nguyện đinh ninh
Hình tới đâu thì bóng vẫn cạnh hình
Rời nửa bước, bóng không còn là bóng

Thiên tài quá, Tạo hóa thiên tài lắm
Đã sắp đặt mọi chuyện cổ chí kim
Ai sinh ra đều để sống vì tình
Nếu vì khác.. là bất thường dị dạng

Tình có trước, rồi tấm lòng mở rộng
Mái nhận lời khi Trống hót vang ngân
Cùng nhau đi theo tiếng gọi con tim
Cùng xây tổ, cùng mưu cầu hạnh phúc
 
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

14 tháng 10, 2014

** NGÓNG TÌNH


NGÓNG TÌNH

Khi xưa cổ Hạc ngắn.. bình thường
Nhưng bởi đói tình.. hạc ngóng trông
Ngày đêm trông ngóng và trông ngóng
Nên cổ dài dần theo tháng năm

Người thương ta vẫn trong nhớ nhung
Mịt mờ xa ngái ta ngóng em
Em cũng mong ta, chờ dài cổ
Xa xăm ánh mắt đượm nao lòng

Chức nữ Ngưu lang bên sông ngân
Cũng ngóng chờ nhau trong yêu thương
Giống ta mong đợi người ta đợi
Ta đợi tình ta giữa thơm nồng

Nhân thế từng đôi đi dung dăng
Vườn xuân hoa thắm bướm ong vờn
Rúc nhuỵ vòi vươn sâu.. hút mật
Còn ta, mỏi mắt ngóng hương nàng

Ta mơ ta hát khúc thu sang
Có lá vàng rơi rụng bên thềm
Gót ngọc bước nhẹ như hơi thở
Ta ngước nhìn lên.. Ngỡ khu rừng*

Khi giữa vòng tay trên nệm nhung
Hơi thở chồng lên hơi thở thơm
Ngóng trông hóa kiếp thành man dại
Thành vị thành hươngngọn sóng thần


THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

** MƯA GIÔNG


MƯA GIÔNG
 
Trời đang đẹp, nắng thơm lành
Bỗng mây đen kéo ùn ùn hung hăng
Đâu rồi! vừa mới sáng trong
Mà ngay sau, cả không gian xám chì
Sầm sập tuôn xối dòng mưa
Trút cơn giận dữ cho chừa nắng nung
Cao xanh ơi có nên chăng?
Không mưa thánh thót cho lòng tương tư
Dầm dề mưa ướt miền ưu
Rả rích cho thấm vào sâu nỗi niềm..
Tiếng dông như thỏa cơn khùng
Sấm rền vang nổ banh niềm xót xa
Xé toang trời chớp sáng lòa
Phải chăng là xé lòng ra hai phần
Đau như hoạn, mỏi như giần
Sức hơi mòn cạn dặm đường còn xa
Mưa từ trong ruột mưa ra
Có không một bản song ca tương phùng?!
Có không? Có một tấm lòng
Đội mưa tìm nắng tơ đồng cùng ngân
Kéo màn tạo một cõi riêng
Không cho ai biết tình miên là gì
Dù cho mưa nắng bất kỳ
Dở hay hay dở khen chê miệng đời
Giông xong sẽ nắng tràn trời
Giũ sạch bụi bặm lá cười bên hoa

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

*Viết giữa một ngày mưa SG.

** THƯƠNG


THƯƠNG
 
Em ngồi trên cõi thương
Chải tình thật mịn mướt
Tình ùa ra lũ lượt
Rủ em cùng thương anh

Anh đằm trong nhớ nhung
Tình ứa ra nóng ấm
Nối tình thành tia nắng
Hòa nhớ thương thành yêu


THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

** TẮM BIỂN

 TẮM BIỂN
 
Quăng phao,
sóng nuốt mất phao
Gặp hôm biển động,
sóng cao bất thường
Chồm lên
cơn sóng chồm lên
Em chồm lên sóng,
sóng trườn lên anh

Quăng đời
ra giữa biển xanh
Mới hay cảm giác
sóng hành hạ nhau
Giấc giàu
chợt thấy phiêu diêu
Thì ra mơ
tắm biển chiều cùng em
 
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

11 tháng 10, 2014

** CÓ PHẢI


CÓ PHẢI (?)
 
Có phải như là ta đang mơ
Cửa khẩu hồng hoang rộng.. đón mời
Một đóa đường loan thừa ngọt đặm
He hé lửa tình cho man thơ

Có phải cùng mây ta đang bay
Đường về cõi mộng quá ngây khờ
Găp một nàng tiên.. ru tình ái
Sorry, ta đã có phương đằm

Có phải chăng là ta đang mong
Nhập gộp cõi tiên với miệt trần
Đi cũng như bay, say như tỉnh..
Chay mặn cùng nàng trong xứ tiên

Có phải ta gặp tiên nhân gian
Mà thơm nồng nóng bỏng si cuồng
Tắm nước tình hây hôi hổi thở
Trong biển vô ngần hương chảy loang

Có phải anh là siêu.. không em
Mà như Ngọc Đế giữa hồngtrần
Sao em tuyệt thế? Sao tuyệt thế?
Tiên được một phần em không em?

Thuyền tình bến mộng em bên anh
Mái chèo khỏa nước ứa miền đam
Rồi sóng lòng dâng lên cực lạc
Cho cả hai hồn tan chảy men..!

Khi sóng lòng dâng trên cực lạc
Ta có cần chi nữa không em.
 
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

** Công Phu Quá Đỗi Tạo Hóa ơi


Công Phu Quá Đỗi
Tạo Hóa ơi
 
Công phu quá đỗi Tạo hoá à
Muôn hình vạn trạng.. ấy loài hoa
Mỗi màu một loại: mắt lạc mất
trong chốn mê hồn: sinh cháu con*

Cứ ngắm đi nào, giữanhuỵ thơm
Từng đàn hương ngát xăng*bóng nhung
cứ mãi theo nhau tuôn theo gió
Vãi tràn ngậy bổ xông nực chan

Chỉ một loài hoa trên cả Queen
Vương vào trong dạ một mùi riêng
Trên đỉnh hồng hoang tràn giọt nhụy
Tưới tắm lên đời riêng cõi anh

Em chỉ thơm về phương của em
Nơi tình em gửi trọn nồng nàn
Em chỉ thương trao, thương trao hết
Lõi nhuỵ hồn hoa phụng hiến chàng

Ừ nhỉ vì chưng chút điệu đàng
Mải nghe sóng hát khúc lăn tăn
Mà nghĩ hương còn loang trong gió
Ra giữa trời hoang nắng vãi tràn

Em ạ, Cao xanh cứ cao xanh
Thì chàng hiểu thắm sắc tim em
Dẫu chút khù khờ theo man dại
Thì anh cũng tỏ ánh tao đàn

Chàng biết muôn màu muôn mùi thơm
Nhưng nào đâu thể sánh hương em
Chỉ chút ngái nồng thôi đã đủ
Trăm năm lời đá tạc nên nồng..
 
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

** SÓNG


SÓNG

Nhàn đầu, ngẫm chuyện trời mây
Rằng sao biển cứ sóng hoài ngàn năm
Bạc đầu rồi sóng vẫn ham
Chồm lên bờ cát ngày đêm, đêm ngày..
Vì trăng, biển có thủy triều
Dập dềnh con nước sớm chiều ròng lên
Vô thường, vô tận, vô biên
Sóng vì gió, gió vì miền hoang vu...
Đời người sóng gió thiên thu
Xuống lên, trầm bổng, buồn vui kiếp trần
Sóng trong lòng cũng từng cơn
Dồn lên dềnh xuống, lăn tăn thều thào..
Vừa vui đó, chợt vương sầu
Bổng trầm trầm bổng lên đầu xuống chân
Vì mình, tình sẽ héo hon

Vì người, tình sẽ ngát thơm ngậy nồng
Sống vì nhau giữa lung linh
Thương trao hết cả chữ tình nóngthơm
Lòng đem ra trải vì lòng
Thềm hoa rực thảm, gối giường gấm nhung
Sóng tình từng đợt rung lên
Trộn đời nhau lại làm nên đất trời
Hoa tàn rữa nhuỵ sẽ rơi
Chỉ tình còn mãi muôn đời không phai

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

** MIÊN MAN


MIÊN MAN

Gió làm sóng rướn chồm lên
Em làm nỗi nhớ trùm anh mỏm lòng
Mắt dài theo chuỗi nhớ mong
Cho bao mong nhớ lượn vòng trong anh
Chập chờn mộng giấc mơ nhung
Hồ lô đựng nhớ đầy tràn hai bên
Nhớ sao da diết vậy em
Từng centimet mịn mềm tấm nhung
Môi thơm như xạ như trầm
Ngấm vào tim nóng nao nồng, nồng nao
Mắt đờ đi ướt mi ngà
Trông qua màn nước một tòa long lanh
Anh đưa vào cõi liêu linh
Miên man nỗi nhớ phiêu bồng phongvân
Cuộc yêu ai nhớ nhiêu lần?
Lướt trên bao lớp sóng tình bập bênh
Đua tình chẳng cứ đày thân
Chẳng ham giật giải mà ham thăng trầm
Ham miên man nhớ ngõ hồng
Cửa son mềm nục, mít đường ướt thơm
Một đời nhớ nhớ thương thương

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN