Links - Liên kết dến các trang Website. Blogspot, fb, chuyên trang thơ THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

26 tháng 7, 2013

** MỘT NGÀY KHÔNG NẮNG KHÔNG MƯA


MỘT NGÀY KHÔNG NẮNG KHÔNG MƯA

Một ngày không nắng cũng không mưa
Mây chẳng buồn trôi, liễu không đưa
Khói chẳng la đà, sương chẳng vội
Gió dừng lại nghỉ phía chân trời

Một ngày không nắng cũng không mưa
Lòng mình mà cứ tưởng lòng ai
Trăng đứng trăng tàn, tròn hay khuyết
Một khoảng mờ nhòa giấc tương tư

Một ngày không nắng cũng không mưa
Như nửa là xuân nửa là thu
Màn trời bàng bạc màu xao xuyến
Hồn nửa mây ngàn, nửa khơi xa

Một ngày không nắng cũng không mưa
Hồng hồng tuyết tuyết.. khúc ca xưa
Ôi cái chi chi mềm hay cứng
Nào đâu nhân thế hứng đêm về

Một ngày không nắng cũng không mưa
Biển như không chút sóng dợn bờ
Đảo hoang vẫn đứng chờ gió đến
Gió lảng vờn qua.. bến hoang vu

Một ngày không nắng cũng không mưa
Mơ tỉnh tỉnh mơ vẫn tiếng chờ
Vẫn đợi thuyền lên theo con nước
Cho chút dập dềnh theo nhịp thơ

Một ngày không nắng cũng không mưa

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

 

** RÓN RÉN


RÓN RÉN

Rón rén nhác nhìn vóc dáng em
Suối hoa, trời vắng.. nắng hươm vàng
Tiên sa xuống tắm hồ lay động
Khỏa những làn mây nước lung linh

Rón rén nấp mình trong bụi hoang
Ngắm tòa thiên tạo giữa trời quang
Chăn gối hiện về êm mềm ấm
Mơ một giấc nồng chốc mây bươm

Rón rén kiễng mình lên núi thơm
Từ từ cho ngấm giọt tình đơm
Nụ nở khẽ khàng mắt gô hổi*
Ngạc nhiên tuyệt diệu khúc xuân dang

Rón rén chi trời rướn nữa lên
Một mình một ngựa một thảo nguyên
Đuổi theo tia nắng chiều đang xuống
Đừng để hoàng hôn đem tím buông

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN


24 tháng 7, 2013

** VIẾT


VIẾT

Anh viết  vào đời em
Bài thơ tình bất tận
Bút anh xài là bút mực đặc biệt
Anh hát vào tim em
Khúc tình ca cuồng nhiệt
Như gió thét lũ gào cuống quýt
Anh vẽ vào hồn em
Một bức tranh ngũ sắc
Ngào ngạt hương say
Chỉ một mình anh biết…

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN


** Tỏa nắng



TỎA NẮNG

Trời tỏa nắng lên đời
Em tỏa nắng vào anh
Những tơ duyên
Như vạn ngàn tia nắng
ấm lên vùng lạnh cóng
nóng hổi chỗ mịn màng
không phải là da em
không phải thịt anh
mà hơn thế
da mỏng tang vàng dát
thịt săn chắc như gân
đọa đày anh
đọa đày em
Nhục thể hỡi đam mê chi lắm
Gánh càn khôn hấp tấp cả đời
hôi hổi..
Trời tỏa nắng lên đời
Anh tỏa nắng vào em
Vào tận tim
Vào cung tròn thủy tọa
Phất cờ không lá
Xua chiến binh xung trận
Sa trường hải phận
Sóng thần rung chuyển cả đất trời
Tan vào trùng khơi
Tan vào nhau
vào xa xôi
xa xôi
ôi

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

23 tháng 7, 2013

** Chiếc Bóng


CHIẾC BÓNG

...Câu chuyện về người phụ nữ đức hạnh. Chồng đi lính xa nhà lâu ngày… Hằng đêm ngóng chờ chồng, chị chỉ lên chiếc bóng của mình trên vách nói với đứa con đó là cha nó..
Đến khi mãn hạn, chồng chị về thì đứa con không nhận và nói cha nó là người hàng đêm vẫn đến kia. Người chồng ghen tuông đuổi vợ khỏi nhà, chị lang thang vất vưởng không chịu nổi oan khuất và miệng lưỡi.. chị gieo mình xuống sông tự tử.
Một đêm, anh chồng ôm con ngồi buồn, bỗng thằng bé chỉ lên chiếc bóng trên vách.. anh ta giật mình hiểu ra tất cả nhưng đã muộn..

Chuyện về thiếu phụ xứ Nam xương
Một dạ thờ chồng bận nước non
Chiếc bóng in tường theo bén gót
Nói con thơ rằng đó cha mình

Ra lính - chồng về, con không nhận
Vì cha nó vẫn đến hằng đêm
Người chồng tưởng vợ mình thất tiết
Đành tâm xua đuổi, quyết tan đàn

Thiếu phụ đau lòng vĩnh biệt con
Gieo mình vào dòng nước mênh mang
Kết thúc oan khuất, lòng chung thủy
(Chẳng để làm gì khi quá ghen)

Một đêm, "gà trống" ôm đứa con
Bỗng nó rằng: cha nó đến thăm
Thì ra vách in hình chiếc bóng
Người cha ngã ngửa – quá muộn màng(!)

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN


20 tháng 7, 2013

** HÁT THẦM


 HÁT THẦM
 
Hát đi, em hãy hát
Chỉ chiều nghe tiếng em
Chỉ màu tím hoàng hôn
Mới xứng nghe em hát
 
Hát đi, em hãy hát
Cho ong bướm vờn hoa
Chim muông hót họa lời
Nụ hồng xuân hé nở
 
Hát đi, em hãy hát
Cho gió đứng ngẩn nhìn
Chợt thấy chẳng là mình
(gió không còn là gió)
 
Hát đi, em hãy hát
Cho mây trời quên trôi
Dù chỉ hát thầm thì
Anh nghe như hơi thở
 
 

18 tháng 7, 2013

** Ơ (?) EM

Ơ (?) EM
Ơ em thoang thoảng nhẹ nhàng
Như làn khói mỏng loang vờn hương.. trinh
Ơ em là gió mơn man
Như tà áo, cánh hoa dang nhụy nồng
Ơ em như nước êm đềm
Rủ nhau trôi xuống miền anh khát chờ
Ơ em là chiếc bánh ngào
Lớp mật loang ngọt nhểu vào trong anh
Ơ em là giấc mộng lành
Rụt rè bồng bột lung linh ấm nồng
Ơ em thơm thế thơm lừng
Bốc lên như xạ như trầm ngát hương
Ngát vào tận đáy tim anh
Ngấm mùi nhài phía đồng hoang hai đồi
Hương sen tỏa giữa giếng trời
Nước mạch ứa ướt dầm dề rừng đen
Em thơm từ nhụy thơm lên
Cho thơ rắc vãi chữ tình ngất ngây
Để anh sống kiếp tù đày
Đọc em - anh bóc một đời đam mê…
 
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
 

17 tháng 7, 2013

** Qua Miền Mộng Mị


QUA MIỀN MỘNG MỊ

Một ngày anh trở lại quê xưa
Sông xưa hiu vắng chảy đôi bờ
Cảnh cũ người xưa đâu rồi nhỉ
Tất cả bây giờ đã khác xưa (!)

Nhớ sáng chợ phiên, ta gặp nhau
Chân trời phía trước nhuốm màu rêu
Ngực nhú cau non sương còn ngậm
Lời còn sóng sánh ánh ngây thơ

Anh đã về nơi không còn em
Về miền ký ức nghẹn tâm can
Phôi pha rẽ vẹt bờ cỏ dại
Đến tận tháng cùng đêm cuối năm

Nơi ấy tình ta – anh với em
Nút áo cài then lớp phía trong
Khô đuối mỏng hờ chờ đợi lả
Tìm trong năm tháng chiếc căng tròn

Hai tấm lòng trinh trộn vào nhau
Luồn trườn chi lắm những ngón tay
Hai ngọn lửa tình nhập làm một
Bùng lên như chợt đổ máng dầu

Gió lạ tràn về heo may sang
Nhưng tấm thân mình nóng như rang
Màn đêm cuối tháng đặc quánh lại
Quấn xiết đôi lòng trong lạc hoan

Nhân thế ngoài kia có biết chăng
Cuộc tình khai khẩn xứ ngân vang
Tiếng của chân tròn, chân tình bước
trầm thấp nhóp nhoép chốn hoang đàng

Em mới khẩy cười anh phải không?
Nghe môi ấm nóng lưỡi bỏng lên
Đường vào cung điện như mê trận
Hàng lính ngự lâm đạn lên nòng

Anh mãi nhớ về phút giao duyên
Sực quên chốn ấy đã rêu hoang
Em đã lạc vào nơi.. lầm lũi
Đời hoa, từng cánh rụng xoay tròn

Năm tháng dần trôi theo tháng năm
Vũ vần mưa gió tận thâm sơn
Một lần về lại miền mộng mị
Anh vẫn biết mình mãi có em.
 
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
 

** Bay Đêm

Đêm
Lặng im
Anh nhìn em
(Bằng tay – không bằng mắt)
Trời chật trong đống mền chăn
Lang thang
Lưỡi lang thang chăm chỉ
Mơn man
Môi mơn man ve vuốt tìm nhau
Thở dồn
Mũi thở dồn đánh hơi gấp gáp
kiếm hương thơm
từ nhụy nồng cho thỏa nỗi khô khan
Trên tìm nhau
Dưới tìm nhau
Thượng hạ
(Người hành tinh lạ
có như thế này không nhỉ?)
Bãi biển mùa cá ngừ
Tanh thoảng mùi mực một nắng
Vị nồng muối mặn
Khoảng rừng thưa bên suối
Nước róc rách
Rêu nhoẹt nhòe
Anh bay lên
Em bay lên
Tìm được nhau giữa một hành tinh lạ

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

16 tháng 7, 2013

** MÂY


MÂY
(Tặng những cụm mây trôi lững lờ ngang trời)
 
Ngàn đời mây vẫn lang thang
Vẫn bay cùng gió dọc ngang đất trời
Ngàn đời mây nhởn nhơ trôi
Chao nghiêng làn nước mái chèo thuyền trăng
Ngàn đời vẫn trắng như bông
Vẫn xanh như ngọc vẫn vàng như tơ
Nhẹ lòng, lòng nhẹ như thơ
Sạch trong, trong sạch một đời tinh khôi
Mây đằm trong nước sông trôi
Đem theo trời xuống mặt hồ thu êm
Mây chiều nhuộm tím hoàng hôn
Nhuộm luôn tím những cuộc tình say sưa
Mây vào trong giọng đò đưa
Choàng lên em tắm khăn thưa voan hường
Da thơm mây quấn nửa vòng
Má em ửng nắng môi hồng tỏa hương
Thì ra mây vẫn vấn vương
Như mền phủ đắp cho mình trong ta

Trăm năm mây vẫn chẳng già
… …
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
 

15 tháng 7, 2013

** Ta lại về với nửa trái tim Ta


Ta lại về với nửa trái tim ta
Nửa còn lại đi hoang ngoài thiên hạ
Nẻo trần gian quá nhiều giấc mơ lạ
Giấc mơ nào biến ta chẳng còn ta?

Chợt thấy hồn bay bổng vẳng ngân xa
Nghe thình thịch hai tiếng tim lưu luyến
Thắp giữa lòng một vòng cung ngọn nến
Tìm ta chăng? Lãng tử mến lang thang!

Lang thang nào giữa bốn bức tường tim
Nhốt ta lại trong đọa đày tù ngục
Khổ gì hơn tình ngày đêm thít chặt
Ta rướn hoài, nhoai cổ thở ngoái mong

Ráng mà chi khi giữa những túm lông
Rừng đen rậm như trận đồ thiên tạo
Giai nhân ơi, làm mày râu thật khó
Loài thiêu thân – đèn sáng tỏ - lao lên

Ráng mà chi khi đằm giữa nồng nàn
Êm ấm quá, đường trơn như đổ mỡ
Trượt chân hoài té nghiêng rồi té ngửa
Nước từ nguồn cứ ứa để thêm trơn..

Cửa vào tim khi đã được mở toang
Cầu nho nhỏ, con lạch trong nho nhỏ
Ngựa bước lùi để phóng qua rất vội
Đoàn thủy quân lục chiến quất tiên phong

Trời trên cao và đất ở dưới chân
Bỗng sụp xuống chuyển rung hòa làm một
Nghe xa xôi xứ loang tràn đường đột
Một đoàn tàu vừa tạm biệt sân ga..

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN